THỀ NGUYỀN - Trang 919

Vân Trạch nguyên quân ra khỏi Tử Vi điện đã không thấy bóng dáng

Thiên Sắc, buồn bực hỏi mấy thị thần, cuối cùng có người nói nhìn thấy
Thiên Sắc cô cô tính tình kỳ lạ kia đã đến gốc cây phù tang.

Cây phù tang ở Tử Vi viên nằm ở Cực Bắc Thang Cốc, do hai cây Đại

Tang quấn lấy nhau tạo thành. Hai cây này cao hai ngàn trượng, chu vi hơn
hai ngàn thước, sinh ra cùng gốc, cành quấn chặt lấy nhau uốn lượn quanh
bầu trời, bên dưới có ba dòng suối thông nhau, mặt trời mọc chiếu ánh sáng
lên dòng nước, tỏa rọi khắp nơi.

Xa xa, Vân Trạch nguyên quân nhìn thấy Thiên Sắc đứng dựa vào

thân cây, dưới ánh mặt trời chói chang, quanh người nàng như được bọc
một lớp viền vàng, càng khiến thân hình trở nên vô cùng mảnh dẻ gầy yếu,
giống như giấu dưới lớp quần áo đỏ thẫm kia không phải thân thể sống mà
là một gốc gỗ mục lung lay sắp đổ.

“Thiên Sắc cô cô.” Nhớ lại lời nói dối không chớp mắt vừa rồi, y vẫn

áy náy không thôi, giọng nói tự động trở nên cực kỳ nhẹ nhàng chậm rãi,
vô thức mang theo sự lấy lòng, vẻ nhàn nhã xưa nay vô tình bị che lấp:
“Mấy ngày nữa là Trường Sinh yến, đến lúc đó cô cô cũng muốn trở về
Ngọc Hư cung chứ!”

“Đa tạ ý tốt!” Thiên Sắc xoay người, nhỏ giọng đáp lại bốn chữ rồi

khẽ lắc đầu từ chối, môi nở nụ cười chua xót. Không ai nắm được vẻ mặt
của nàng khi nói chuyện, chỉ cảm thấy chút cảm xúc khác biệt trong lời nói,
khiến người ta vừa định giữ chặt lại không thể nắm được gì.

Đúng vậy, lúc trước nàng phạm thiên luật, bây giờ đã bị tước tiên tịch,

phế tu vi, nói thẳng ra đã không còn là đệ tử Thần Tiêu phái, trở lại Ngọc
Hư cung chỉ làm sư tôn xấu hổ thêm. Xem ra, nàng không xuất hiện là tốt
nhất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.