THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 41

THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG

THẾ GIỚI

Nguyệt Lưu Quang

www.dtv-ebook.com

Your Name.

Vậy là từ hôm đó, Tiểu Thiên Vũ chỉ mong sao chiều tà đến thật

nhanh để cậu được ra ngoài chơi. Hôm nào cũng vậy, dù nắng hay mưa,
chúng đều đứng chờ nhau trong công viên đó. Tuy chỉ có hai người, nhưng
chúng chơi rất vui vẻ. Chúng bày ra đủ thứ trò để nô đùa. Nếu cô bé đó
muốn chơi đồ hàng, cậu sẽ chơi cùng cô. Nếu cậu thích chơi bi, cô bé cũng
chẳng ngại gì hi sinh bộ đồ sang trọng đắt tiền, chịu nấm bẩn mà chơi cùng
cậu. Còn nếu như là trò cần nhiều người chơi mà hai cô cậu không đủ
người, cô bé sẽ chạy tót về nhà...kéo đám vệ sĩ nhà mình ra chơi luôn một
thể. Cứ thế, ngày tháng dần qua đi, tuổi thơ của cậu đã sống cùng cô bé ấy,
với tiếng cười vô tư, hồn nhiên của thời thơ ấu vang lên cùng những trò
chơi vui vẻ đã khắc sâu vào tâm hồn cậu. Những ngày tháng ấy khiến cậu
mỉm cười và nhớ nhung mỗi khi nhớ lại. Đó là những thanh âm vang lên
thật khẽ, là một nốt nhạc trong sáng ngân lên trong đời cậu, dẫu chỉ là
những tháng ngày ngắn ngủi, thoáng qua nhưng chúng vô cùng quý giá đối
với cậu. Đó là tất cả những gì đẹp đẽ nhất: tiếng cười, niềm vui, những trò
chơi tuổi ấu thơ và cả cô bé đó nữa: đôi mắt đẹp nhất, nụ cười diệu kì nhất
và trái tim ấm áp, tâm hồn thánh thiện nhất...

Cho đến bây giờ, Thiên Vũ vẫn nhớ như in đêm hôm ấy...

Chiều hôm đó, sau khi chơi đùa xong, cậu trở về nhà thì rất đỗi ngạc

nhiên khi thấy mẹ mình về nhà sớm như vậy. Mọi ngày mẹ cậu đi lượm ve
chai đến tận 9, 10 giờ đêm mới về nhà. Cậu mừng rỡ chạy đến nhảy vào
lòng mẹ, vốn định mang đến cho mẹ một bất ngờ, nhưng cậu bỗng khựng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.