THEO ANH ĐI ĐẾN TẬN CÙNG THẾ GIỚI - Trang 42

lại khi nhìn vào đôi mắt mẹ. Nó đỏ hoe, và ngân ngấn nước. Mẹ đang khóc
sao?

Nhìn thấy con, người mẹ lau vội giọt nước mắt, mỉm cười rồi đưa hai

tay đón cậu vào lòng. Cậu sà vào lòng mẹ, đưa bàn tay bé nhỏ còn lấm lem
đất lau nước mắt cho mẹ. Cậu ngây thơ hỏi:" Mẹ có sao không? Mẹ đã xảy
ra chuyện gì?" Hay đơn giản hơn chỉ là câu" Tại sao mẹ lại khóc?" Nhưng
đáp lại cậu luôn chỉ là cái lắc đầu cùng lời nói nhẹ nhàng:" Mẹ không sao
con ạ."

Người mẹ vuốt nhẹ mái tóc cậu con trai, hôn lên trán cậu bé rồi dùng

cả tình mẫu tử để trò chuyện cùng cậu...

Cậu vẫn còn nhớ như in hình ảnh của mẹ cậu chiều hôm đó...

Bằng ánh mắt dịu dàng nhưng đỏ hoe, nụ cười trìu mến, đôi bàn tay

nhẹ nhàng vuốt tóc và ôm lấy má con, người mẹ dặn cậu con trai phải cố
gắng học hành cho thật giỏi. Bà nói chỉ có học mới đưa cả gia đình thoát
khỏi cái nghèo. Thẳm sâu trong trái tim, bà dặn con phải sống cho thật tốt,
phải thật ngoan ngoãn. Bà rất yêu thương cậu. Bà nắm lấy bàn tay cậu và
dạy cậu bài học cuộc sống cuối cùng. Cậu vẫn nhớ bà nói rằng trên thế gian
này quan trọng nhất là niềm tin và bà vững tin rằng dù cho dòng đời điên
cuồng xô ngã cậu đến đâu, cậu cũng không bao giờ bỏ cuộc. Ngã đâu thì
đứng lên ở đó, bà mong rằng với ý chí, nghị lực và sự quyết đoán, cậu có
thể vững vàng, tự tin lèo lái con thuyền cuộc đời vượt qua cơn bão dông.
Bà khuyên cậu hãy biết lắng nghe và phải lắng nghe lắng nghe trái tim
mình bởi vạn vật trên đời này luôn có lúc đúng, lúc sai, duy chỉ có trái tim
mình là không đổi, vậy nên làm điều gì không hổ thẹn với lòng mình là
được...

Tiểu Thiên Vũ nép vào lòng mẹ, tròn mắt ra nghe. Là một cậu bé

thông minh, lanh lợi, rất nhanh cậu hiểu những điều mẹ cậu nói. Duy chỉ có
việc cậu bé không hiểu tại sao mẹ lại nói với cậu những điều kì lạ này...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.