THIÊN HẠ ĐỆ CỬU - Trang 46

- Đáng tiếc chúng ta lại không có la bàn, chỉ có thể chờ đến ngày mai

rồi tính.

Phương Tuyết nuốt một gốc dược liệu cũng đã dần dần bình tĩnh lại,

nàng cũng hùa theo:

- Đúng vậy, chúng ta cũng chỉ có thể nghỉ ngơi một ngày, Du Mộc đã

rất mệt rồi, căn bản là không đi được a.- Ta có la bàn, đi không được thì để
ta cõng, nhất định phải đi ngay lập tức. Nếu như các ngươi không đi, ta đi
trước.

Địch Cửu lấy ra la bàn, không chút do dự nói.

Sau khi nói xong, Địch Cửu lại lấy ra hai gói mì tôm, đưa cho Phương

Tuyết và Du Mộc.

Bởi vì hắn cũng đồng dạng nhìn thấy bóng dáng cây cầu gỗ kia. Hiện

tại hắn có thể khẳng định Phương Tuyết không gặp phải ảo giác. Đứng ở
nơi này, từ đầu đến cuối hắn luôn có một loại cảm giác không thích hợp.

- La bàn!!!

Du Mộc và Phương Tuyết đều kích động nhìn chằm chằm vào la bàn

trong tay Địch Cửu, chỉ cần có la bàn và bản đồ, bọn hắn chắc chắn có thể
đi ra ngoài.

- Đa tạ Địch đại ca.

Dù đây là lần đầu tiên bọn họ gặp Địch Cửu, nhưng Du Mộc biết, lúc

này ngoại trừ để Địch Cửu cõng nàng, căn bản là không còn biện pháp nào
khác. Hơn nữa Địch Cửu còn đưa mì tôm cho hai nàng, đó càng là đưa than
sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Địch Cửu cõng Du Mộc lên rồi trực tiếp đi về phía Vong Xuyên tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.