THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 179

rơi xuống, vẽ thành một dải màu trắng trong đêm đen.

"Đừng đi, sau này chuyện gì em cũng nghe lời chị." Cậu nấc lên, nghẹn
ngào đến líu lưỡi, "Nhất định em sẽ là niềm tự hào của chị, để người khác
khi gặp chị sẽ nói, đó là chị gái của Nghê Lạc, không ai được bắt nạt cô ấy,
không ai được đặt điều về cô ấy, không ai được làm tổn thương cô ấy!".

"Chị không thích Đường Tuyên, em sẽ tuyệt giao với nó. Chị không thích
Mạc Doãn Nhi, em sẽ không đi tìm chị ấy. Chị không thích mẹ, em cũng sẽ
đứng về phe chị." Cậu khóc đến khàn cả tiếng.

"Em sẽ chăm chỉ học hành, sẽ dốc lòng quản lý Hoa thị, sẽ không giao
quyền kinh doanh cho người khác! Em sẽ làm Hoa thị càng ngày càng lớn
mạnh! Sau này chị kết hôn, em sẽ tặng chị của hồi môn tốt nhất quý nhất,
để anh rể và cả họ anh rể đều không dám bắt nạt chị. Bố không còn nữa, em
sẽ nắm tay chị trao cho anh rể trong đám cưới!"

"Bố không còn nữa, em sẽ bảo vệ chị!" Cậu cúi gằm, vùi cả khuôn mặt ướt
đầm vào cổ cô, khóc òa lên, "Em muốn để chị sống vui vẻ cả đời!".

Nghê Gia vẫn ngẩn ngơ nhìn đêm đen, nước mắt lặng lẽ chảy tràn xuống
má, nhưng cô không đau lòng, trái lại còn rất hạnh phúc.

Sinh nhật qua rồi, nhưng món quà đến muộn này mới tuyệt vời làm sao!

"Em không đến dự bữa tiệc của Mạc Mặc thật à?" Nghê Gia nhìn cổng
trường quân đội càng lúc càng gần, nghiêng đầu hỏi Nghê Lạc.

"Không đi!" Nghê Lạc ra dáng đáp, "Em đã hẹn ông anh khóa trên dạy bù
quản lý kinh tế và tổ chức hành vi cho em rồi. Em không có thời gian".

"Lạc Lạc ham học thế cũng tốt, dù sao những người được mời tới dự buổi
tiệc lần này phần lớn đều là người bên nhà họ Tống, ít người quen biết, Lạc
Lạc chắc cũng không ngồi được lâu." Trương Lan ngồi ghế trước quay đầu
lại, cười với Nghê Gia.

Nghê Gia thờ ơ nhếch môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.