THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 221

Nghê Gia không buồn ngẩng đầu lên: "Sau khi mình gửi đoạn video kia cho
cậu, Mạc Doãn Nhi đã trộm điện thoại của mình".

Nghe xong câu này, Tống Nghiên Nhi hừ một tiếng, vẻ xem thường hiện
lên rất rõ.

Bàn tay của Nghê Gia hơi khựng lại.

Tống Nghiên Nhi chưa bao giờ thế này, trước giờ biểu cảm nào cũng rất
tích cực lạc quan. Ồ, cô nàng bị kích thích rồi, muốn thay đổi?

Nghê Gia cười nhạt, tiếp tục lần sờ di động.

"Mình đã xem đoạn video cậu gửi rồi, Mạc Doãn Nhi là", Tống Nghiên Nhi
ngừng lại, không nhịn được tức, "con riêng của bố mình".

Nghê Gia vẫn thản nhiên: "Ừ".

"Gia Gia, mình muốn sang nhà cậu ở, nhưng mợ bảo cậu đã đến trường rồi
nên mình cũng chuyển đến đây luôn." Tống Nghiên Nhi giải thích.

Nghê Gia bắt đầu lưỡng lự.

Trước kia, giọng điệu thùy mị ẻo lả của cô nàng khiến cô không chịu nổi,
nhưng dù sao cũng đã quen rồi. Giờ cô nàng thay da đổi thịt biến thành
phiên bản của Mạc Doãn Nhi khi gặp phụ nữ, nhất thời đúng là khó chấp
nhận.

Nghê Gia hỏi đối phó: "Sao lại chuyển đến ở cùng mình? Để mình an ủi
cậu?".

"An ủi hay không chẳng có ý nghĩa gì nữa rồi!" Tống Nghiên Nhi nhếch
môi mà không có ý cười nào, "Không phải cậu không thích Mạc Doãn Nhi
sao? Giờ mình với cậu một phe".

Nghê Gia lắp sim xong, đặt di động xuống, giọng nói bình thường, không
hề kinh hãi: "Phe? Xin lỗi, xưa nay tôi vẫn tự lực cánh sinh".

Tống Nghiên Nhi có vẻ khá bất ngờ: "Gia Gia, sau này mình và Mạc Doãn
Nhi không đội trời chung, chẳng lẽ cậu lại không đứng về phe mình?".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.