THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 424

Việt Trạch sửng sốt, đỡ lấy bả vai cô, dứt cô ra khỏi môi mình. Không còn
gì để nghi ngờ hết, nụ hôn vừa chủ động vừa mãnh liệt của cô làm hơi thở
anh rối loạn.

Anh cúi đầu nhìn lướt qua đôi chân cô rồi mau chóng rời mắt, nhưng ấn
tượng thị giác khắc sâu quá mức, muốn xua đi cũng không được.

Đây là người con gái anh hằng ước ao.

Nếu không có phản ứng gì với cô thì Việt Trạch anh không phải đàn ông
nữa.

Việt Trạch vô cùng lúng túng chuyển dịch vị trí, kiềm chế cảm xúc trong
lòng dù cổ họng đã khô khốc. Anh chăm chú nhìn Nghê Gia, chỉ thấy sắc
mặt cô trắng hồng vì lên cơn sốt trong nắng mai, mắt phủ dày sương, hút
mất hồn phách người ta.

Anh nhắm mắt lại, cố gắng nén cảm giác thất bại vào trong, trầm giọng hỏi:
"Không phải bọn chúng đã cho em uống gì chứ?".

"Không đâu", giọng cô yếu ớt, nét khó hiểu hiện lên trong mắt, "Sao anh lại
hỏi thế?".

Việt Trạch nín bặt.

Thoạt nhìn, Nghê Gia thật sự không có vấn đề gì, nếu uống phải thuốc gì
thật thì phản ứng phải mãnh liệt hơn mới đúng.

Nhưng sao bỗng nhiên cô lại chủ động như thế?

Việt Trạch còn chưa nghĩ ra, cô đã tiếp tục hôn anh, đôi môi cô rất mềm rất
nhẹ, chạm lên môi anh từng cái một, lần nào cũng khiến lòng anh xao động.

Tay cô ôm chặt lấy cổ anh, thân thể nóng như lửa cũng dán sát lại gần hơn.

Việt Trạch ôm vòng eo thon thả của Nghê Gia, chỉ nháy mắt tinh thần
không thể kiềm chế được lại hỗn loạn.

Không nghi ngỡ gì nữa, anh muốn cô!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.