THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 519

Nghê Gia gật đầu: "A Trạch đúng là cao tay, anh ấy muốn moi bí mật của ai
thì người đó tuyệt nhiên không chạy thoát".

Nghĩ vậy, trong lòng Nghê Gia bỗng thấy ấm áp, rất biết ơn Việt Trạch đã
không làm thế với cô, mà trao cho cô không gian riêng tư và sự tự do lớn
nhất.

Nhưng mặt Trương Lan vẫn sầm sì như sắp chảy nước, Nghê Gia chợt nhận
ra không ổn, vừa muốn hỏi lại nghe Trương Lan nói: "Vì thằng bé là người
may mắn duy nhất còn sống sót".

Nghê Gia bỗng ngẩn ra, bất thình lình có thể móc nối rất nhiều việc lại với
nhau. Đó cũng chính là nguyên nhân khiến Việt Trạch mất đi cha mẹ?

Tấn công khủng bố có thể khiến cuộc sống con người biến thành địa ngục.
Việt Trạch từng đi qua địa ngục một lần, chẳng trách lại lạnh lẽo như trời
đêm.

Nhớ lại lần đầu tiên cô gặp Việt Trạch, anh ngồi trong bóng tối, đôi mắt còn
đen hơn bóng đêm.

Tới giờ cô chưa từng nghe anh đề cập đến chuyện của bố mẹ, nhưng không
ngờ lại thảm thương đau đớn đến thế. Tim cô như thắt lại, buồn bã đau lòng
thay Việt Trạch, hồi lâu mới gửi cho anh một tin nhắn: "A Trạch, hôm nay
em ra ngoài, cho em ăn chực bữa cơm tối nha *^__^*".

Tin nhắn trả lời rất nhanh: "Cầu còn không được ^__^".

Nghê Gia thở ra một hơi, lại ngoảnh sang nhìn Trương Lan: "Mẹ, khi nào
mọi chuyện kết thúc, cả nhà chúng ta đưa bà nội và cả bác ra nước ngoài du
lịch được không?".

"Được", Trương Lan bỗng hung phấn như một đứa trẻ, "bố con nói cứ hai
năm sẽ đưa mẹ ra nước ngoài một lần, bố mẹ gần như đã đi hết châu Âu rồi,
vốn định chuyển sang đi châu Mĩ, kết quả là bố con lại đột ngột qua đời.
Một mình mẹ chẳng còn lòng dạ nào, không đi đâu nữa. Lần này được đi
cùng người nhà, tốt quá".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.