THIÊN KIM ĐẠI CHIẾN - Trang 581

Mái tóc dài đen nhánh rối tung xoã trên gối, nhiều lọn ướt sũng dính còn
bết vào hai má, như vừa được vớt ra khỏi nước. Ga trải giường và chăn bị
cuộn lại lộn xộn.

Tim Việt Trạch đau nhói, mà rời mắt đi lại thấy hai tay cô bị trói ngoặt ra
sau lưng, ngay cả mắt cá chân cũng bị dây thừng trói chặt.

Phần da quanh dây thừng vừa đỏ vừa sưng, bảo sao mấy ngày nay cô đều
mặc váy dài.

Tim Việt Trạch tan nát tưởng rỉ máu, đúng lúc y tá vào xem tình hình, thấy
ánh mắt âm trầm của Việt Trạch mà hoảng hồn.

Việt Trạch sợ đánh thức Nghê Gia, cố hạ giọng thật thấp: "Ai cho phép các
người lấy dây thừng trói cô ấy lại?".

Y tá sợ xanh mắt mèo, có phần ấm ức: "Không trói chặt thì cô ấy sẽ làm
người khác bị thương".

"Ra ngoài!" Việt Trạch lạnh lùng ra lệnh, y tá vội chạy trối chết.

Nghê Gia hình như cảm nhận được động tĩnh trong phòng, mơ mơ màng
màng muốn xoay người đổi tư thế, nhưng tay chân bị trói, kết quả là chưa
xoay người được đã ngủ khò khò.

Việt Trạch rút con dao quân đội mang bên mình ra, cắt đứt hết dây thừng
trên tay chân cô.

Không ngờ cô đột nhiên tỉnh lại, nhìn anh ngồi ở cuối giường, vẻ mặt có
phần ngỡ ngàng.

"Anh đã về rồi?" Cô lẩm bẩm muốn đứng dậy, nhưng chân bị trói lâu nên tê
đi, kết quả là còn chưa ngồi dậy đã lại ngã vật xuống giường, ngơ ngác
không kịp phản ứng, đơ mặt nhìn anh.

Anh vội tiến lên ôm cô vào lòng, giọng có vẻ hờn dỗi: "Một lũ lang băm,
ngày mai thay người".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.