THIÊN MÔN CÔNG TỬ - Trang 93

Tất cả phạm nhân đều phải dựa vào lao động để đổi lấy bánh ngô, chỉ có

Vân gia là ngoại lệ, cả ngày lão nằm ở trong lán dưỡng thương, nhưng lại
ăn uống tốt hơn bất kỳ người nào. Từ một tháng trở lại đây, vết thương của
lão dường như đã đỡ hơn rất nhiều, thi thoảng còn thấy lão đi lại bên ngoài
lán hoặc phơi nắng trên sườn núi. Đám tù hết sức cung kính lão, thái độ của
đám ngục tốt cũng rất lạ. Không can thiệp đến chuyện lão đi lại, cũng
không bao giờ để ý đến lão. Trong mắt bọn y, Vân gia dường như không tồn
tại. Lạc Văn Giai đã không còn ôm hy vọng bái Vân gia làm sư phụ nữa, gã
chỉ chú ý quan sát xung quanh, hòng tìm cách thoát thân.

Thỉnh thoảng hầm mỏ có chỗ bị sập, chôn sống phạm nhân dưới lòng

đất, người nào may mắn thì còn có thể đào đất đá chui ra, bằng không sẽ
chết ngạt trong hầm. Đã có rất nhiều tù khổ sai mất tích mà chẳng ai biết
nguyên nhân, không ai hỏi đến, cũng không ai quan tâm. Lần đầu chứng
kiến cảnh đó Lạc Văn Giai rất sợ hãi, nhưng sau vài ba lần thì gã trở nên
thản nhiên, không thấy kinh hãi khi có bạn tù mất tích nữa. Có điều, chuyện
đó cũng khiến quyết tâm chạy trốn của gã trở nên kiên định hơn.

Sau hai tháng, Lạc Văn Giai bắt đầu kế hoạch đã được mưu tính từ lâu.

Mỗi lần nhận bánh ngô, gã đều có ý giấu lại một nửa cái. Đến giờ gã đã học
được không ít mánh khóe che mắt nha dịch, như chuyện dùng dây thừng
buộc ngang cái sọt cho nhỏ lại một chút, mỗi lần lại đặt xuống đáy gùi mấy
hòn đá to nhưng nhẹ, để cho cái gùi chứa được ít quặng hơn mà vẫn đầy...
Làm theo mấy cách mà tự mình nghĩ ra này, mỗi lần Lạc Văn Giai đều kiếm
được hai ba cái bánh ngô, lén lút giấu đi nửa cái đối với gã cũng không phải
vấn đề gì lớn. Sau đó, lợi dụng những lúc đi đại tiện vắng người, gã dùng
vải rách bọc bánh ngô lại rồi cất giấu vào đống đá tích trữ. Mới chỉ hơn
mười ngày mà gã đã tích trữ được hơn hai chục cái bánh ngô.

Trong một đêm không trăng không sao, cuối cùng Lạc Văn Giai cũng

bắt đầu thực hiện kế hoạch đào tẩu. Cửa lán rất cũ kỹ đơn sơ, tuy vẫn bị
khóa khi trời tối, nhưng hơn mười ngày nay Lạc Văn Giai đã nhân lúc đám
tù phạm ngủ say, lấy hòn đá sắc cạnh khoét gần đứt bản lề cửa. Bây giờ chỉ
cần nhẹ nhàng bẻ gãy bản lề là dỡ cả cánh ra được. Ở khoảng đất trống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.