THIÊN MÔN HỆ LIỆT - Trang 937

trái lại ngạo nghễ ngẩng cao đầu, đứng im lìm cách gã một trượng, ánh mắt
lấp loáng lặng lẽ nhìn chủ. Thần thái ấy khiến công tử Tương đột nhiên cảm
thấy nó hơi giống mình, cao ngạo, cô độc, không thiết chung hàng cùng kẻ
khác, thậm chí những vết sẹo nhức nhối kia cũng có mấy phần giống gã, có
lẽ trước kia gã thu nhận con chó hoang thoi thóp hơi tàn này cũng là vì nhận
ra nó có nét giống mình chăng? Công tử Tương thầm nghĩ.

“Tiêu bá về rồi à?” Công tử Tương uể oải hỏi. A Bố không thể trả lời

câu hỏi của chủ, chỉ hà tiện vẫy đuôi một cái, bộ dạng như thể vẫy đuôi với
chủ cũng là một cử chỉ hào hiệp hiếm gặp. Công tử Tương thấy vậy bật
cười: “A Bố, mi không thể hiện thêm chút được hả? Tốt xấu gì ngày nào ta
cũng cho mi ăn uống, không hề bạc đãi mi.” Nói đoạn, công tử Tương đứng
dậy, phóng tầm mắt nhìn xuống lưng chừng núi, lẩm bẩm: “Chúng ta về
thôi, hy vọng Tiêu bá lần này có thể mang về cho ta thứ gì đáng mong đợi.”

Ở lưng chừng núi có một căn nhà tre đơn sơ nhưng tinh tế, bề ngoài

chẳng khác nào cách ăn bận của công tử Tương, giản dị mà không kém phần
nho nhã, trong sự bình thường thấp thoáng thứ khí chất đại gia. Công tử
Tương trở về gian nhà tre, lập tức nằm xuống ghế bập bênh cũng làm bằng
tre, như thể đứng thêm lúc nữa cũng là quá tội. Trong gian nhà tre, một lão
già người lấm bụi đường đã đợi sẵn.

“Công tử, lần này ta đem về cho công tử vài món đồ rất hay, xin công

tử xem qua.” Tiêu bá vừa nói vừa ân cần lần lượt đặt từng bao thư trong túi
lên bàn, sau đó lại giở từng bao, rút ra từng xấp ngân phiếu bày lên mặt bàn.
Nhìn qua hoa văn hình dáng thì đều là ngân phiếu có giá trị từ năm trăm
lượng trở lên của Thông Bảo tiền trang lớn nhất cả nước, mỗi tấm ngân
phiếu đủ cho một hộ bình thường chi tiêu trong mấy năm, vậy mà công tử
Tương chẳng buồn chớp mắt, thậm chí còn không nhìn thẳng vào đống ngân
phiếu, chỉ đưa tay xoa thái dương ra chiều mệt mỏi. Tiêu bá đã quen với
phản ứng của gã nên không để tâm, lại lấy từ trong túi ra một chiếc hộp
trông khá cổ, cười nói: “Tô gia Kim Lăng lần này đúng là đã hao công tổn
sức, ngoài ngân lượng còn kiếm được chiếc cốc Cửu Long đã thất lạc nhiều
năm, công tử có muốn xem không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.