THIỀN MỘNG - Trang 150

Sau ngày chị sinh con gái thứ hai, chồng chị ở tịt dưới đò. Ngoài lúc

chở khách còn lại tụ tập bạn bè uống rượu. Bà mẹ chồng lại hát những điệu
xẩm ỉ eo não ruột. Cái Ngà, đứa con gái lớn sợ bố như sợ cọp, sợ cả tiếng
hát xẩm của bà nội. Con bé Ngà tính nhút nhát, lại yếu đuối. Mỗi lần bà nội
hắng giọng, nó lại nép chặt vào lòng chị. Nó không nói nhưng chị biết nó
sợ. Chị chỉ biết ôm nó vào lòng vỗ về, xoa lưng, xoa đầu.

Thời gian rỗi, chị lại mang lưới ra đan. Quãng đời sống dưới sông, đây

là nghề chị thành thục. Mà với người làng chài, ngoài đánh cá và đan lưới
cuộc sống còn gì nữa. Chị làm, đứa nhỏ buộc sau lưng, đứa lớn quấn dưới
chân. Vài ba hôm lại mang những tấm lưới đan được ra chợ giao cho bà
hàng xén.

Con người ta sinh ra ở trên đời có phải chỉ để làm những việc lặp đi

lặp lại. Chị rút ra điều ấy từ chồng và mẹ chồng, đôi khi từ chính cuộc sống
quẩn quanh của mình. Chồng chị ngày càng gầy đét vì rượu. Thế nhưng để
làm chuyện ấy gã dư thừa sức lực. Đêm nào gã cũng phải mò vào giường
chị một lần rồi mới chịu ra sông. Lúc đầu thì một đôi lần, thôi cũng qua.
Nhưng nó kéo dài dai dẳng khiến chị mệt mỏi. Nhất là đánh vật với chuyện
con cái, mưu sinh, sự ham muốn của chị đã suy kiệt. Đôi lúc cứ liều nhắm
mắt cho xong. Nhiều đêm chị ngủ cứ ngủ, chồng muốn làm gì cũng mặc.

Ở đời, rắc rối lại thường nảy sinh từ những cái đẩu đâu. Đêm đó hai

đứa trẻ đã ngủ, chị cũng nằm thiêm thiếp. Chợt cánh cửa hé mở, một bóng
người vào nhà, bò lên giường, đổ xuống người chị. Chị mệt mỏi chìm vào
giấc ngủ. Gần sáng chị bị đánh thức bởi bàn tay vò trên ngực. Trong cơn
ngái ngủ chị càu nhàu:

- Người hay quỷ! Lúc tối còn chưa đủ hay sao mà giờ còn mò vào?

Chồng dựng chị dậy giáng một bạt tai, gầm như hổ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.