THIỀN MỘNG - Trang 187

Báo chí đưa tin nhan nhản những vụ hiếp dâm trẻ em. Vụ nào cũng

đáng lên án đáng ghê tởm. Tôi tối mặt đánh rơi tờ báo khi đọc thấy cái tên
xã mình. Nạn nhân là một cô bé bảy tuổi bị hiếp rồi giết chết vứt xác xuống
sông. Thủ phạm là… Xét xử ngày…

- Có chuyện gì không vui phải không? - Người đàn bà hỏi.

- Không! - Tôi đáp.

- Không sao. Lần sau sẽ tốt hơn.

Người đàn bà nói rồi mặc lại váy rời khỏi phòng sau khi đã nhét xuống

gối tôi nằm mấy tờ xanh. Đây là lần đầu tiên tôi khiến bà ta không hài lòng.
Buổi chiều tôi ra bến bắt chuyến xe cuối cùng về.

- Sao không báo trước để tao ra đầm câu cá?

Cha hỏi khi thấy tôi lù lù dẫn xác về. Dù thế bữa tối cha vẫn kiếm

dưới chú Vượng về được một mớ ếch băm chả cho tôi ăn. Tối đó tôi với
ông ngồi đánh cờ nhưng lòng bấn loạn tôi không nhấc nổi quân cờ.

- Mệt thì nên đi nghỉ sớm đi.

Tôi vào giường trằn trọc không sao chợp mắt được. Nửa đêm thấy mẹ

về đứng đầu giường khóc. Lâu lắm rồi tôi mới nhìn thấy mẹ. Cũng lâu lắm
rồi tôi mới lại nghĩ đến mẹ. Khi mẹ mới mất, tôi tưởng sẽ không bao giờ
thoát khỏi nỗi ám ảnh về mẹ. Nhưng một dạo thấy mọi cái cũng qua dần.
Người cho đến tận bây giờ vẫn không nguôi nghĩ về mẹ là cha. Tôi bặm
môi. Và từ hai hốc mắt nước mắt cứ tuôn dài. Dường như mẹ thấu hiểu nỗi
lòng tôi. Bà ngồi đó đến trời mờ sáng mới rời đi.

Vụ án được xử tại trường bắn của trại giam. Thủ phạm được mặc áo

bông, bịt mắt. Hàng trăm cặp mắt căm phẫn như muốn thiêu rụi cả pháp
trường. Một chiếc ô tô kín mui đỗ xịch giữa sân. Đội thi hành lệnh từ xe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.