tồn tại trước sự tàn nhẫn diễn ra như “cơm bữa” của những người đồng
đẳng mà vẫn giữ cho đạo đức của mình không bị suy đồi. Họ trông như
những tên ngốc trong mắt những người anh em của mình, trong mắt những
người đồng đẳng, và cần được khích lệ để tiến lên. Không ai thừa nhận,
không ai công nhận, không học trò nào theo nịnh hót họ, cũng không hề có
giải Nobel hay “Lobel” nào dành cho họ. Câu hỏi “Năm vừa qua của anh
như thế nào?” khiến họ đau nhói tận đáy lòng bởi dường như trong mắt
người khác, phần lớn cuộc đời họ trôi qua trong vô nghĩa. Rồi bỗng đâu
một sự kiện bất thường xuất hiện mang đến cho họ danh hiệu cao quý, hoặc
sẽ không bao giờ có chuyện đó xảy ra.
Hãy tin tôi, rất khó giải quyết những hậu quả mang tính xã hội khi thất
bại cứ liên tục xuất hiện. Chúng ta là những động vật mang tính xã hội; còn
những người khác mới chính là địa ngục (hell is other people - đây là một
dòng trong vở kịch của Jean-Paul Sartre, Huis Clos (Không lối thoát).
Trong vở kịch này, một số nhân vật ngồi trong phòng đợi ngay lối vào địa
ngục. Các nhân vật nghĩ rằng họ đang chờ đến lượt mình bước vào cửa địa
ngục và sẽ bị hành hạ. Nhưng thông qua cuộc đối thoại, các nhân vật bắt
đầu dằn vặt lẫn nhau và điều này mang ý nghĩa là chúng ta có thể khiến cho
người khác đau khổ (đơn giản bằng các thói quen của họ) và với những nỗi
khổ đó thì người ta chẳng cần đến địa ngục nào nữa cả - ND).
Khi những thứ có liên quan chính là những thứ “giật gân”
Trực giác của chúng ta không sẵn sàng cho những hiện tượng phi tuyến
tính. Hãy xem xét cuộc sống của mình trong môi trường sơ khai, nơi quy
trình và kết quả gắn kết chặt chẽ với nhau. Bạn khát nước; chỉ cần uống
nước là đủ để giải tỏa cơn khát. Hay thậm chí trong một môi trường không
quá nguyên sơ, khi tham gia xây dựng một cây cầu hay một ngôi nhà bằng
đá chẳng hạn, bạn làm càng nhiều thì thành quả càng mau hiện hữu, vì thế,
tinh thần của bạn được khích lệ nhờ vào sự phản hồi rõ ràng và liên tục đó.
Trong môi trường sơ khai, những thứ có liên quan chính là những thứ
“giật gân”. Điều này cũng đúng với kiến thức của chúng ta. Khi cố gắng