THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO - Trang 120

- Bởi vì ta muốn giết ngươi, ta vốn đã muốn giết ngươi, bây giờ càng

không giết ngươi không được!

Ngón Cái nói:
- Nhưng ta lại không muốn giết ngươi, bởi vì ta căn bản không cần tự

mình ra tay.

Hắn thật lại cười, cười đến mắt híp lại thành một sợi chỉ:
- Trong giang hồ chỉ cần có một người biết ngươi không phải là Chim

Công thật thì không tới ba canh giờ ngươi sẽ phải biến thành một Chim
Công chết.

Chim Công lạnh lùng nói:
- Đáng tiếc ngươi đã quên mất một chuyện?
Ngón Cái hỏi:
- Hả.
Chim Công đáp:
- Khổng Tước linh này tuy là giả, muốn giết ngươi vẫn còn dư sức.
Nụ cười của Ngón Cái cứng đờ, thân người hắn chồm lên.
Từ ống tròn vàng trên tay Chim Công đã có một vầng sáng rực rỡ lóa

mắt bắn phụt ra.

Rực như tia nắng, đẹp như cầu vồng.
Thân hình béo phì khó coi của Ngón Cái lập tức bị phủ kín bởi vầng sáng

chói đẹp rực rỡ này, lại giống như một nắm đất tròn trịa bỗng nhiên bị làn
sóng tuyệt đẹp cuốn đi.

Đến khi vầng sáng tan đi, sinh mạng của hắn cũng đã bị tiêu diệt.
Một tiếng sấm nhẹ, giữa đám mây đen lại có những hạt mưa rơi xuống.
Minh Nguyệt Tâm cuối cùng thở ra, nói:
- Ngài nói không sai, Khổng Tước linh này tuy là giả nhưng cũng có uy

lực giết người.

Chim Công quay đầu lại chăm chú nhìn nàng, nói:
- Vì thế ta cũng có thể dùng nó để giết cô.
Minh Nguyệt Tâm nói:
- Tôi biết, đến Ngón Cái mà ngày cũng phải giết để diệt khẩu, đương

nhiên càng sẽ không tha tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.