THIÊN NHAI MINH NGUYỆT ĐAO
Cổ Long
www.dtv-ebook.com
Chương 2
Nụ Tầm Xuân Cuối Trời
“Hoa chưa tàn, trăng chưa khuyết,
Trăng sáng rọi nơi đâu?
Nụ tầm xuân phía cuối trời.”
Yến Nam Phi chẳng lẽ đã say thật rồi sao?
Hắn ngồi xuống, cạnh những bông hoa, giữa những mỹ nhân, trước mặt
là ly rượu.
Màu hổ phách của rượu cùng sự tươi thắm của nhánh tầm xuân.
Mùi hương tỏa ra từ nhành tầm xuân trong tay hắn đã đủ làm say lòng
người, nhưng rượu càng khiến người ta say thêm.
Hắn say đến nỗi gục đầu lên gối mỹ nhân, trước vò rượu màu hổ phách.
Mỹ nhân cũng khiến người ta say, tiếng cười lảnh lót như tiếng chim
hoàng anh, nụ cười thì tươi tắn như bông hoa mới nở.
Hắn vẫn còn rất trẻ.
“Thiếu niên anh tuấn thiếu niên đa kim,
Hương hoa mỹ tửu mỹ nhân như ngọc”
Có được khoảnh khắc vui vẻ như thế này, cuộc sống chắc hẳn là rất hạnh
phúc? Nhưng tại sao hắn lại đến cái thị trấn chết chóc này để hưởng thụ?
Lẽ nào hắn tới vì Phó Hồng Tuyết?
Hắn cũng chưa hề nhìn qua Phó Hồng Tuyết, căn bản có lẽ hắn không
cảm nhận được còn có sự có mặt của Phó Hồng Tuyết.
Phó Hồng Tuyết dường như cũng không cảm thấy được sự tồn tại của
đám người đó. Trước mặt hắn không có hoa tươi, không có mỹ nhân, cũng
chẳng có rượu, giống như có một bức tường vô hình nào đó đã tách hắn
khỏi khung cảnh hoan lạc kia.