những tên cướp dục tình này tìm theo để phá hoại và lung lạc ý chí hành
đạo của mình." Chỉ cần nghe lên vài bài nhạc đứt ruột thì hạt giống ngày
xưa đã có thể sống dậy, rồi biết đâu một ngày nào đó hành giả sẽ bước chân
trở về cõi trần, vướng víu vào những hệ lụy của cuộc đời, thành ra cũng
ngán lắm chứ! Giặc đâu phải ở ngoài đi vào? Giặc có thể từ bên trong đi ra,
nên sợ là phải. Mình phải biết sức mình. Mình phải nương tựa tăng thân là
vì vậy, không có tăng thân là nguy hiểm lắm!
"Đạt được thiền thứ hai thì các đam mê đã rời xa, không còn có khả năng
làm ô nhiễm ta được. Trong thiền thứ nhất thì thiện và ác còn đối lập nhau,
hành giả lấy thiện để tiêu diệt ác, ác lui thì thiện tiến tới; còn ở thiền thứ hai
thì tâm vui mừng ngưng lắng lại, hành giả không còn dùng phương pháp
lấy thiện diệt ác nữa, và vì vậy hai yếu tố vui mừng và thiện đều tự không
còn. Mười điều ác đã tiêu tán và chấm dứt, không còn điều kiện nào giúp
cho chúng có thể từ bên ngoài xâm nhập vào tâm mình nữa. Cũng như trên
đỉnh núi cao có một dòng suối, nước trong lòng suối không phải từ những
dòng bên ngoài chảy vào, cũng không phải do mưa của loài rồng làm cho
đầy, mà nước ấy chính từ lòng suối đi ra. Cũng như nước trong của dòng
suối làm đầy lòng suối, những thiện pháp của hành giả lưu nhuận ra từ nội
tâm của chính hành giả, và những thiện pháp cũng không phải từ các căn
mắt, tai, mũi và lưỡi đi vào. Chế ngự được tâm như thế thì bắt đầu hướng
về thiền thứ ba." Trong thiền thứ nhất thì mình cứ nghĩ rằng những kẻ thù ở
ngoài, nhưng tới thiền thứ hai thì mình biết rằng không phải kẻ thù đi vào
bằng sáu cửa là mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và ý. Kẻ thù chính là những hạt
giống hệ lụy ngay trong tâm mình, và vì vậy cho nên ta không còn sợ bên
ngoài nữa mà lo bảo trì ở cái bên trong. Cái vui mừng của thiền thứ nhất
không còn nhưng ta có cái vui của thiền thứ hai, vững chãi hơn.
Thiền thứ ba là ly hỷ diệu lạc. Tới thiền thứ ba cái vui mừng này cũng được
buông bỏ tại vì cái vui còn có những yếu tố kích động (excitement). Buông
bỏ cái mừng đó thì gọi là ly hỷ. Diệu lạc là hạnh phúc mầu nhiệm. Cái lạc ở
đây trở thành rất mầu nhiệm, và chính cái lạc này mà mình gọi là Hiện