THIỀN SƯ VIỆT NAM - Trang 59

Tăng nói:

Tuy nghe Thầy thuyết giảng,
Lý nầy vẫn chưa rành.

Sư đáp:

Cười kẻ luống ôm cột,
Chết đuối nằm giữa dòng.

Hỏi:

Thế nào là một pháp?

Đáp:

Chẳng thấy xuân sanh cùng hạ trưởng,
Lại gặp thu chín và đông thâu.

Lại thưa:

Thế là nhiều người thành Phật?

Đáp:

Tổ Long chợt tự dừng,
Từ Phúc xa luống nhọc.

Hỏi: “Kiến tánh thành Phật”, nghĩa này thế nào?
Đáp:

Cây khô gặp xuân hoa đua nở,
Gió thổi hương thần thơm rất xa.

Tăng nói: Đệ tử chưa hiểu, xin Thầy chỉ lại.
Sư đáp: Muôn

năm cây cà ấy,

Xanh tươi thấu từng mây.

Hỏi:

Ma-ni cùng các sắc,
Chẳng hợp cũng chẳng lìa?

Đáp:

Hoa xuân cùng bươm bướm,
Lúc mến lúc chia lìa.

Hỏi: Thế là theo kia hỗn tạp?
Đáp:

Chẳng phải mắt tăng Ấn,
Luống nhọc trình biện châu.

Hỏi:

Thế nào là chạm mắt bồ-đề?

Đáp:

Chim từng sợ cây cong,
Người thổi mãi rau nguội.

Hỏi:

Đệ tử chẳng hiểu, xin Thầy cho dụ khác.

Đáp:

Kẻ điếc nghe đàn sáo,
Người mù ngắm trăng lên.

Hỏi:

Vốn tự có hình cùng có bóng,
Có khi bóng cũng lìa hình chăng?

Đáp:

Các sông về Đông chừ muôn dòng tranh chảy.
Chúng sao chầu Bắc chừ ngàn xưa về tâm.

Hỏi:

Thế nào là một câu sáng tỏ siêu trăm ức?

Đáp:

Xa ném Thái Sơn qua biển Bắc,
Ngước tung cây gậy đến cung trăng.

Hỏi:

“Chỉ một việc này là thật, còn hai ắt chẳng chân”, thế nào là chân?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.