THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 162

– Tôi biết, – tôi nói. – Nhưng mà Carlotta, chắc cô sẽ thấy nhẹ nhàng

nếu có thể kể hết được ra. – Đó là một câu nói dối rõ ràng, thế nhưng nghe
có vẻ hợp lý và cô ta mắc bẫy. Tôi ngưng lại một lúc, trước khi nói tiếp và
đặt vào giọng nói của mình một âm hưởng thoắt thành tin cậy, ấm áp, thầm
kín. – Lúc cô ra đi thì cậu ta làm gì? – Tôi hỏi.

Cô ta lộ vẻ đầu hàng bằng một tiếng thở dài.

– Tôi đã nói rồi, lúc tôi bỏ đi anh ấy đang ngồi trong bồn tắm và hút

bồ đà. Chúng tôi vừa ra khỏi giường xong. Chúng tôi nghịch ngợm một
chút. Anh ấy tắm bồn, bởi vì vòi bông sen bị hỏng. Anh ấy nói, một lát nữa
anh ấy có một cái hẹn.

– Và cậu ấy không sử dụng những loại thuốc phiện khác? – Cô ta lại

tránh ánh mắt của tôi nhưng vẫn đáp:

– Có lẽ có. Thỉnh thoảng, nếu anh ấy muốn phê lâu, anh ta dùng

những thứ khác, hay là những khi anh ấy nổi hứng lên và muốn phê, nhưng
mà tôi không biết anh ấy dùng thứ gì. Rất có thể điều đó đã xảy ra, tuy
nhiên khi tôi bỏ đi thì anh ấy đang ngồi trong bồn tắm và hút bồ đà.

– Đó là lúc nào?

– Khoảng 11 giờ 30. Tôi còn nhớ rõ bởi vì DeWayne thường về nhà

lúc nữa đêm và tôi muốn về nhà trước anh ta.

– Cảnh sát nói rằng, cậu ta đã bị chết vào lúc 11 giờ 50. Có ai khác

trong nhà không?

– Chẳng ai có chìa khóa, ngoại trừ DeWayne.

– Và khi cô bỏ về thì Gerard còn sống?

Cô ta hít thuốc lá, hít một hơi ngắn và nhanh như cái cách hút bồ đà.

– Câu hỏi nghe như thể là tôi giết anh ấy! Tôi đã nói với chị rồi, – Cô

ta cao giọng lên.

– Cô có giết cậu ấy không, Carlotta?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.