THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 163

– Khốn nạn! Chị để cho tôi được yên! Tại sao chị làm vậy với tôi?

Nhưng thôi được, tôi sẽ nói cho chị nghe, chị nghĩ gì mặc kệ chị. Nếu bọn
cớm biết là tôi có mặt ở đó và nghi tôi đã giết anh ấy, thì tôi cũng cóc cần
để ý, bởi vì đằng nào tôi cũng như người đã chết rồi.

Lần này cô ta không khóc, nhưng nỗi đớn đau hiện rõ, tôi ngưng một

thoáng, trước khi lại bắt đầu bằng một âm thanh mới, dịu dàng hơn.

– Có lẽ cảnh sát có lý, rất có thể cậu ấy chỉ chết đuối thôi, như họ nói.

– Có lẽ. – Cô ta nhún vai thật bình tĩnh và đã chuyển sang giọng khác.

– Có lúc tôi đã nghĩ như vậy.

– Tôi tìm thấy 300 USD đằng sau tủ lạnh của Terrence khi tôi ở đó

cuối tuần trước, – tôi nói để chuyển đề tài. – Cô có biết liệu cậu ta có thể
kiếm tiền từ nguồn nào ra không?

Cô ta gây ấn tượng ngạc nhiên.

– Không, – cô ta trả lời, giọng yếu đuối.

– Cô nghĩ sao, liệu có thể Gerard đã đưa tiền cho Terrence để cậu ta

không để lộ cả hai người?

– Chính tôi đã đưa cho Terrence món tiền chết toi đó và bây giờ thì cô

để cho con cháu gái tôi được yên! – Bà Lee cùng câu nói đó lao từ căn bếp
ra phòng khách trước sự ngạc nhiên của Carlotta và tôi. – Đằng nào thì mày
cũng kể quá nhiều rồi, Carlotta. Bước ra ngoài kia và để mọi việc đây cho
tao. Mà tao đã nói rõ là mày không được giở trò hút thuốc khốn nạn trong
phòng này. – Bà ta thêm vào, mũi phập phồng đánh hơi.

Carlotta giật mình rồi nói tiếp, giọng khẽ đến mức độ tôi hầu như

không hiểu được.

– Cháu đã quá chán cái chuyện cứ bị cô ra lệnh làm từng việc một,

Cle. Giờ cháu đã 22 tuổi rồi. Cháu có thể làm những gì mà cháu thích.

– Mày đã được phép làm những gì mà mày thích và mày cũng nhìn

thấy kết quả đấy, – bà Lee nói. – Suy cho cùng thì phải có ai đó đứng ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.