– Đúng, – Jamal nói, giọng quả quyết chắc chắn, như bây giờ nó mới
thực sự hiểu đúng mọi việc.
– Cậu bé ấy có nói đó là đồ nào không? Không.
Griffin khẽ lắc đầu ra hiệu cho tôi đi ra cánh của nơi Jamal không thể
nghe thấy. Tôi đi theo anh ta, mất không rời Jamal.
– Chị nghĩ sao, cha nó liệu có thể liên quan đến việc này không? –
Anh ta hỏi và quan sát rất chăm chú nét mặt tôi.
– Không, – tôi nói. – Tôi không tin như thế. Không tin trực tiếp.
Nhưng tôi nghĩ có một việc mà anh cần phải biết. Đã có nhiều chuyện chết
người xảy ra. Những đứa con trai khác của DeWayne là Gerard và Terrence
đã chết những cái chết trái với tự nhiên chỉ trong vòng một tuần lễ. Một đứa
con trai khác cũng đã chết ở dưới miền Nam trước đây một năm, vào ngày
mồng 4 tháng 10. Nó bị bắn chết.
– Một cái chết không tự nhiên? Ý chị muốn nói sao?
– Đứa thứ nhất chết vì thuốc phiện quá liều. Đứa thứ hai bị chết đuối
trong bồn tắm.
– Trong vòng một tuần lễ? – Anh ta hỏi với ánh mắt nghi ngờ.
– Đúng.
– Ở đâu?
– Đứa thứ nhất ở Newark. Đứa thứ hai ở Belvington Heights. Bác sĩ
khám nghiệm xác chết trong cả hai trường hợp đã xác định nạn nhân chết vì
tai nạn.
– Đó là sự quyết định của cảnh sát? – Anh ta nhìn đi chỗ khác và tôi
không thể giải mã trong đôi mắt cảnh sát viên kia vì đôi mắt không muốn
để lộ ra cho người ngoài biết chủ nhân của nó đang thực sự nghĩ gì.
– Đúng. Tôi đã đọc bản báo cáo về Terrence.
– Thôi được. – Rõ ràng trong tâm trí anh ta bây giờ đang cân nhắc
những thông tin mới đó và lưu trữ chúng lại. Tôi biết rõ ánh mắt này, tôi đã