THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 189

– Em gái, lẽ ra em không cần mang lại đây, – tôi nói, cầm cái đùi gà

lên và ấn nó vào miệng. Trước khi Tháng Bảy đưa nĩa cho tôi, tôi hoàn toàn
không nhận thấy mình đói tới mức nào. Tôi đưa một nĩa đầy khoai tây trộn
lên môi, vội vàng đến mức một miếng khoai đẫm nước xốt Mayonnaise rơi
vào lòng tôi. Chẳng ngại ngùng, tôi nhặt nó lên và ăn tiếp.

– Chà, cái vụ vừa rồi làm tất cả mọi người kiệt sức, – cô ta nói và ngồi

xuống bên cạnh tôi. – Tôi cố gắng để làm người có ích. Nhưng bây giờ tôi
mệt quá rồi. – Cô ta vừa nói vừa đưa bàn tay phóng đại vuốt mồ hôi trên
trán.

– Đúng, cô đã vất vả quả nhiều rồi đấy, hy vọng là DeWayne biết cách

đánh giá đúng giữa may mắn của anh ta.

Tôi uống một ngụm vang.

– Chắc ông ấy chỉ nhận ra điều đó khi tôi đã bỏ đi rồi, – cô ta nói với

nụ cười khúc khích. – Tôi cũng cần thứ này đây. – Cô ta chỉ vào cốc rượu
vang của tôi. – Chị giữ chỗ này cho tôi nhé. – Cô ta đứng dậy và quay trở
về với một cốc đầy rượu. Bourbon, cô ta nói và khẽ hất đầu về phía cốc
rượu. – Đây là thứ mà tôi thích. Bourbon, – Cô ta uống một ngụm chậm,
lớn, thế rồi sau đó uống nhanh một ngụm ngắn nữa, cứ như thể đây là lần
bổ sung. – Cái thứ này làm người ta tỉnh ra hơn. Bourbon.

– Anh trai tôi ngày xưa cũng rất thích uống Bourbon.

– Thật không? – Cô ta nhìn tôi, trong đôi mắt chợt hiện lên một thoáng

trầm ngâm, có lẽ cô ta đang nhớ lại cuộc nói chuyện vừa rồi của chúng tôi,
cuộc nói chuyện về Johnny và mẹ cô ta.

– Chị nghĩ rất nhiều đến anh trai chị, đúng không?

– Đúng, – tôi nói. – Ngày nào cũng nghĩ tới. Mãi mãi chẳng thấy nhẹ

nhàng hơn chút nào.

– Không ai biết điều đó rõ hơn tôi. Cái chết có thể ngốn của người ta

nhiều sức lực lắm, cô ta nói ra về triết lý trong cái giọng thẳng thừng sỗ
sàng của riêng cô ta mà giờ tôi đã có phần quen. Nếu đó là người duy nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.