THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 202

khiến tôi lạnh hết cả người, tay tôi sờ vào phía điện thoại và chọn số mà
không nghĩ ngợi gì thêm, cũng không thật tin là tôi sẽ nhận được một câu
trả lời trung thực cho câu hỏi của mình.

– Tôi đây, – anh lên tiếng.

– Đây là Tamara.

He–lô. Giọng nói của anh dịu dàng và khàn khàn, như anh vừa tỉnh

dậy hay vừa chợt thiếp đi và cả người tôi rởn lên trong một làn sóng rất rõ
ràng, làn sóng mà tôi phải ngay lập tức tìm cách đè nén xuống. –Rất mừng
là em lại gọi tới. Em lên giường chưa?

– Basil, ô tô của anh màu gì?

Anh im một thoáng, như thể anh không biết phải hiểu câu hỏi đó ra

sao, thế rồi anh thở dài như bất chợt cảm thấy mệt mỏi khủng khiếp hoặc
buồn chán vô cùng. – Em tự chọn đi, em bé. Để tùy em tự chọn! – Anh nói
và đặt máy.

Tôi lại nằm xuống, kéo chăn lên đến tận cầm và nhìn lên trên trần

phòng, thế rồi nỗi nghi ngờ anh, nghi ngờ khiếu thẩm mỹ về đàn ông của
tôi, những suy nghĩ về chiếc xe ô tô màu đỏ và khả năng phán xét của tôi
khiến cho tôi không ngủ được. Vào khoảng gần 3 giờ 30 sáng, tôi mới thiếp
đi, ngủ được hai tiếng đồng hồ trước khi tôi phải dậy.

•••

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.