THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 31

thằng bé đang ngồi đây và thì thào kể cho tôi bí mật cuộc đời nó cũng như
bí mật cái chết của nó.

Tôi rút cuốn sổ tay đen trắng ra, cuốn sổ tôi luôn mang bên mình và

ghi lại địa điểm, ngày tháng cùng thời gian. Tôi viết tôi tìm thấy tất cả
những thứ này ở đâu và trong tình trạng như thế nào: từ những viên thuốc
cho tới miếng bánh táo trong tủ lạnh. Thế rồi tôi rút ra chiếc máy ảnh
Polaroid, chiếc máy ảnh mà tôi đã đút vào túi từ sáng hôm nay theo thói
quen, để chụp lại mọi vật trong căn phòng từ tất cả những góc nhìn khác
nhau. Năm năm trong ngành cảnh sát đã dạy cho tôi biết, tất cả những gì
mà tôi làm cũng cần phải được ghi biên bản, dù việc đó có tốn bao nhiêu
thời gian chăng nữa và có vẻ thừa thãi nhàm chán đến đâu chăng nữa.
Người ta không bao giờ biết sự thật sẽ hiện ra ở đâu, sẽ hiện ra như thế nào,
để cười nụ cười trâng tráo vào giữa mặt ta.

Khi chụp ảnh xong, tôi ném một cái nhìn cuối xuyên qua cả căn

phòng, kiểm tra xem mình có bỏ qua chi tiết nào không. Tôi phát hiện ra
một khuôn ảnh óng ánh bạc, được kê ngã vào bức tường đối diện trên một
chồng sách đặt dưới nền phòng. Và tôi nhận ra trong khuôn đó một tấm ảnh
do chính tay tôi chụp trước đây chín năm trời. Đó là lễ sinh nhật Jamal tròn
5 tuổi. Hakim 7 tuổi và cũng mặc một chiếc áo thun của Công ty điện lực
như Jamal. Terrence khoảng 13, Gerard trẻ hơn nó vài tuổi. Đó cũng là năm
tôi rời bỏ DeWayne. Đây là lần cuối cùng tất cả chúng tôi gặp nhau, một
thời điểm ngây thơ kỳ diệu, khi tất cả vẫn còn đủ trẻ để tin vào những bữa
tiệc sinh nhật. Ngắm ảnh, tôi chỉ muốn khóc lên.

•••

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.