THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 34

– Con không biết bác Johnny là người như thế nào và con không biết

bác ấy chết ra sao. Nếu con biết bác ấy thì con sẽ không hề so sánh như thế
được, – tôi nói. Thật ra tôi không muốn tàn nhẫn, thế nhưng nó vuột ra
ngoài và tôi không lấy lại lời đã nói nữa, vậy là tôi hất đầu ra sau gáy, coi
như đó là toàn bộ sự nghiêm trang của mình.

– Mẹ hoàn toàn không hiểu tâm trạng con bây giờ. Mẹ chẳng hiểu

chuyện gì cả!

– Thế thì tại sao tôi lại ngồi đây và cãi nhau với một đứa bé 14 tuổi? –

Tôi cân nhắc thành tiếng.

– Mẹ không nói cho con biết là mẹ không công bằng và thật ra mẹ

cũng hiểu như thế. – Jamal nói với tôi, độ lượng kẻ cả như thể nó là bố tôi.

– Vậy tại sao con lại tin là con hiểu rõ những tình cảm của mẹ như

thế?

– Bởi vì con hiểu mẹ. Mẹ biết không, con biết là mẹ biết một cái gì đó

mà không muốn nói cho con nghe. Mà như thế là không tốt, không công
bằng. Như thế là không công bằng!

– Cuộc đời không có công bằng, – tôi đáp lại với niềm hy vọng có thể

kết thúc câu chuyện. Tôi thoáng liếc con trai mình qua khoé mắt. Ở một
điểm nào đó nó có lý: Tôi thật sự không biết tâm trạng của nó trước cái
chết của Terrence. Và nó quả thật có quyền để biết chuyện. Tôi im lặng lái
xe qua một vài con phố nữa, cuối cùng tôi kể cho nó nghe về nỗi nghi ngờ
của mình.

– Căn phòng trông không đúng với những gì mà họ đã nói về cái chết

của thằng bé. – Giọng tôi dịu dàng. – Con biết tất cả những đoạn phim
truyền hình có tiêu đề “bộ não của bạn trông sẽ như thế này đây dưới tác
dụng của thuốc phiện”, thế rồi sau đó người ta nhìn thấy một quả trứng rán
đang cháy thâm lại trong chảo phải không? Điều đó đúng đấy. Thuốc phiện
hủy hoại óc não. Mà người nghiện thuốc phiện chẳng bao giờ có tiền mà
cất giấu. Họ chẳng bao giờ chỉ ăn một nửa khuôn bánh táo và cất một nửa
còn lại cho bữa sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.