THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 44

– Khốn nạn! – Tôi nói, lòng ngạc nhiên lần nữa về cái tính sỗ sàng của

người con gái ngồi bên. Cô nàng này rõ ràng không hề che giấu bất kỳ điều
gì trong trái tim mình. Thế nhưng những lời miêu tả DeWayne của cô ta
khiến tôi thấy thú vị.

– Chắc chị nghĩ tôi hoàn toàn không biết cách cư xử?

– Người ta nên gọi đúng tên sự việc.

– Đơn giản là tôi quá bực bội thôi. Nói cho rõ ra, cô ả khiến cho tôi

bực bội. Tôi hoàn toàn không biết cô ta đến buổi lễ đưa ma thằng bé đó làm
gì. Cô ta đâu có yêu quý nó và trong sự thật thì cô ta cũng chẳng yêu
thương gì DeWayne, thế nhưng người ta làm tất cả vì tiền.

Basil ném cho cô ta một cái nhìn xéo.

– Ý cô muốn nói sao? – Tôi hỏi.

– Ừ thì thế thôi, – cô ta nói nhanh. Thế rồi cô ta trao sang tôi một nụ

cười lúm đồng tiền đầy thiện ý, có lẽ muốn phân bua là lần này cô ta thật
lấy làm tiếc vì tính sỗ sàng của mình.

– Tôi lên chia buồn với Delores. – Tôi đứng dậy, định đi lên đằng

trước – Chút nữa ta còn gặp nhau không?

– Dĩ nhiên, – cô ta nói và chính trong lúc đó Basil cũng đứng dậy.

– phải nói một vài lời với cha nó, – anh nói trước khi tôi kịp hỏi tại sao

anh đi theo tôi.

Tôi muốn giữ Terrence trong hồi ức như tôi đã từng quen nó, chứ

không phải với vô số những công cụ ướp xác của viện mai táng Morgan.
Trên đường tới chỗ Delores, tôi gắng nhớ lại những điểm tốt mà Jamal đã
kể về nó: tính hài hước của nó, tính rộng rãi của nó khi còn bé. Tất cả, chỉ
ngoại trừ cocain và nguyên nhân cái chết mà người ta nêu ra; tôi cố nhớ
đến một cái gì đó có thể giúp mẹ nó vượt qua nỗi đau.

Delores và DeWayne đứng cạnh nhau và đang định bước khỏi ghế; khi

bước vào khoảng trống giữa băng gỗ đựng quan tài và hàng ghế đầu tiên,
tôi giơ tay ra. Thế nhưng trong một tích tắc, đúng vào cái tích tắc Delores

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.