THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 47

Sự việc xảy ra rõ ràng đã khiến Jamal và Hakim kinh hãi; chúng

nhanh chân chạy trước tôi xuống phía sau viện mai táng rồi lách qua cửa ra
ngoài. Vừa bước đi tôi vừa xoay mình ném cái nhìn cuối vào cảnh nhốn
nháo. Hai người đàn ông thở hổn hển và khinh thị quan sát nhau như hai
con thú bị thương, cả hai đều đổ máu, quần áo rách tả tơi. Delores run bần
bật và được ông già Morgan an ủi. Gerard vẫn còn cười một cách láo hỗn
nhưng đang bị bà mẹ Emma bối rối sững sờ kéo đi chỗ khác. Carlotta ngả
người vào chiếc ghế băng đựng quan tài bên tường và thờ ơ hút thuốc, một
nụ cười thú vị kỳ quặc phảng phất quanh làn môi tô son đỏ chót.

– Tối nay con có muốn ngủ ở chỗ chúng ta không? – Tôi thì thào hỏi

Hakim ngay khi ra tới ngoài.

– Gã là một thằng khốn, đúng không? Một thằng khốn! – Tôi nghe

Tháng Bảy lẩm bẩm khi chúng tôi bước đi. Tôi không dành thời gian hỏi
xem cô ta ám chỉ ai, DeWayne hay Basil, mà tôi cũng chẳng phản đối nhận
xét của cô ta.

Trên đường về chúng tôi không chuyện trò mấy và cả hai đứa con trai

lên giường ngay lập tức. Tôi rót cho mình một ngụm Courvoisier, vặn nước
ấm chảy vào bồn và rót vào đó một chút sữa tắm hương dâu đất, thế rồi tôi
ngả mình trong làn sương mù thơm ngát đó và nhấm nháp món Cognac cho
tới khi mí mắt trĩu xuống. Sau đó tôi lết vào giường, nằm một lúc rồi gọi
điện cho người đàn ông duy nhất mà tôi có thể gọi cả vào lúc nửa đêm mà
không lo bị chửi bới.

Anh bốc máy ngay sau hồi chuông đầu.

– Tamara?

– Còn ai nữa.

– Có chuyện gì thế? Jamal ổn chứ?

– Vâng, ổn.

– Thế còn em?

– Em không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.