THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 70

– Tôi đã làm những gì có thể, – người đàn bà lẩm bẩm. – Tất cả những

gì tôi có thể làm. – Emma nhìn xuống đôi bàn tay mình, né tránh ánh mắt
tôi. – Nhiều khi tôi cứ mong nó chết đi cho rồi. – Nét mặt nhợt nhạt, môi
run run, cô ấy đặt những ngón tay lên bờ môi ấy ngăn cho nó đừng run và
như để kéo lại những từ ngữ của mình. – Ý tôi không muốn trù con mình, –
Emma lắp bắp qua những kẻ ngón tay. – Chỉ có điều… tôi không còn kiểm
soát được nó nữa. Nó không nghe lời tôi. Nhiều khi tôi tin là nó căm thù
tôi. Căm thù tất cả những gì dính dáng đến tôi, tất cả những gì tôi yêu quí.

Những gia tộc da trắng giàu có? Tôi tự hỏi mình.

– Thế chị yêu quí cái gì?. – Tôi hỏi.

Emma nhún vai rồi nhìn vào góc phòng khác.

– Tôi yêu quí tất cả những gì mà nó căm thù, – cô ấy nói.

– Nó không căm thù chị. Không một đứa trẻ nào căm thù mẹ nó. Ai

mà chả có lúc cãi cọ với con cái chứ!

– Nhưng không phải như chúng tôi, – cô ấy nói. Quả là Emma có lý và

cô ấy biết tôi cũng biết như vậy. Chỉ một vụ cãi cọ nho nhỏ mà tôi vừa nghe
thấy đã biểu lộ rõ một sự hờn giận khiến người ta phát sợ. Tôi tự hỏi,
những trò cãi cọ của họ còn có thể bạo lực tới mức nào. Emma thở dài, thật
dài và thật sâu, cho tôi linh cảm thấy những thứ mà chắc chắn cô ấy không
muốn tôi biết.

– Chị đến đây làm gì? – Cô ấy hỏi, cứ như thể bây giờ mới lần đầu

tiên phát hiện ra là tôi có mặt.

– DeWayne đã nhờ tôi tìm hiểu về cái chết của Terrence, – tôi nói.

– DeWayne? – Emma nói cái tên đó, như nghe thấy nó lần đầu tiên

trong đời. – Ai cha! Tôi đã quên khuấy chuyện đó đi rồi, rằng đã có lần chị
chung sống với anh ta.

Cái tiếng “ai cha" đó khiến tôi ngạc nhiên, một kiểu nói như của dân

hippi chính cống. Tôi đã quên rằng bản thân cô ấy cũng là một đứa trẻ của
những năm 60, y hệt như DeWayne.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.