THIÊN THẦN BAY QUA MỘ CON - Trang 75

8

T

ôi ngồi chờ trên chiếc ghế bành bọc da trắng trong phòng khách của

Basil Dupre. Mọi vật ở đây đều mang màu trắng: Những bức tường trắng,
những tấm mành mành trắng, những cái ghế trắng, những cái gối trắng, một
tấm thảm trắng. Tôi thật không hiểu vì sao người ta lại có thể mua nhiều
vật dụng màu trắng khác nhau như vậy. Tôi đã lấy chai sâm banh Moet
trong giỏ đựng bằng thủy tinh đặt trên mặt bàn sofa và rót cho mình một
cốc, dàn nhạc cực kỳ hiện đại đang chơi Reggae của Peter Tosh. Basil đã
gọi điện cho tôi vào sáng thứ sáu và hỏi liệu chúng tôi có thể gặp nhau vào
lúc tám giờ sáng trong căn hộ của anh, thay vì lúc hai giờ chiều tại Crystal
Lounge như đã hẹn trước. Tôi không chần chừ lâu. Thế nhưng từ lúc đó,
một giọng nói nội tại bắt đầu thầm thì thành tiếng mỗi lúc có cơ hội, nhắc
đi nhắc lại rằng: “Cẩn thận, nguy hiểm!"

Tôi đến căn hộ này sớm 15 phút so với hẹn và theo thang máy riêng

mà người gác cửa chỉ cho lên lầu trên cùng. Khi thang rung rất nhẹ và dừng
lại ở tầng nhà của Basil, tôi bước ra, nhưng dừng lại ngay lập tức khi nghe
thấy giọng người: Busil đang nói nhanh như súng máy trong một hỗn hợp
của thổ ngữ và tiếng Anh với một người đàn ông khác. Tôi không hiểu họ
đang nói chuyện gì, và bản năng cho biết tốt hơn cả là tôi cũng không nên
biết điều đó. Họ không nhận ra tôi ngay, vì thế mà tôi dán người sát trở lại
tường và lẩn vào một góc tối giữa khu thang máy và căn hộ của Basil.

Giọng nói kia, của một người đàn ông mập mạp có những lọn tóc quăn

kiểu Michael–Jackson và mặc một bộ complê màu xám cắt rất khéo, đột
ngột xuống sắc nài van. Basil xoay người định bước đi, thế rồi, như thể một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.