THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 166

nhức nhối nhưng chỉ một chút thôi.” Cô thêm vào khi ánh mắt của anh bỗng
trở nên hơi quá quan tâm. “Sao anh lại ngủ trên ghế thế?”

Anh cởi áo sơ mi ra trước khi trả lời cô rồi giải thích. “Em chiếm gần

như hết chiếc giường và anh thì không muốn phải di chuyển em.”

“Di chuyển em? Sao anh lại muốn di chuyển em?”

Caine thổi tắt hai cây nến, kéo chăn ra và nằm dài ra bên cạnh cô. Rồi

anh trao cho cô một câu trả lời vòng quanh. “Anh sẽ chỉ ở lại với em cho
đến khi em ngủ trở lại thôi.”

“Nhưng Caine, thế này không đứng đắn chút nào …”

“Ngủ đi cưng. Em cần được nghỉ ngơi.”

Cô cứng người lại khi anh vòng tay ôm lấy cô, bàn tay anh đặt giữa hai

bầu ngực của cô. Khi cô cố gắng đẩy nó ra, anh liền nắm lấy tay cô và giữ
im vị trí.

“Thế này thực sự không …” Cô dừng câu phản đối ở giữa chừng, nhận

ra rằng đó sẽ chỉ là nỗ lực lãng phí mà thôi. Caine đã lại ngáy o o trở lại và
chắc chắn là sẽ không nghe một lời nào mà cô nói.

Cô biết rằng sẽ không nguy hiểm lắm nếu để anh ngủ với cô một lát. Dù

sao đi chăng nữa cô cũng đã làm cho anh tơi tả và anh chắc chắn là cần nghỉ
ngơi. Cô đã chứng kiến anh trở nên cáu kỉnh đến thế nào nếu anh mệt mỏi.
Thật kỳ cục, nhưng cô cảm thấy khuyết điểm đó khá đáng yêu. Jade rúc vào
người anh rồi nhắm mắt lại. Cô biết một cách bản năng rằng anh sẽ tự biết
cách xử sự đúng mực. Anh là một quý ông, và anh đã hứa với cô rằng anh
sẽ không bao giờ lợi dụng cô.

Rõ ràng là chính cô cũng đã kiệt sức như vẻ bề ngoài của anh, bởi vì cô

ngủ thiếp đi ngay với cái ý nghĩ khó hiểu nhất lững lờ trôi qua trí óc cô. Rút
cục thì cô cũng đã bắt đầu ước gì anh không phải là một quý ông như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.