THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 269

Caine trông vô cùng ngờ vực làm Colin phải cố gắng để không cười phá

lên. “Harry, hãy kể cho anh ấy nghe về Bull Con hoang đi.” Anh gợi ý.

“Colin, vì Chúa,” Caine lên tiếng.

“Đến lúc đã, Caine.” Em trai anh thì thào. “Em cần thêm một chút thời

gian để tập hợp lại các ý nghĩ.”

Caine gật đầu. “Thôi được.” Anh nói, rồi quay sang Harry. “Hãy kể cho

tôi nghe về Bull Con hoang đi.”

“Hắn hóa ra lại không phải là con hoang.” Harry nói với một vẻ mặt cau

có. “Hắn chỉ nói thế để có thể gia nhập cùng bọn ta. Hắn biết cái kho tàng
biệt danh phong phú mà ta có. Khi bọn ta phát hiện ra hắn nói dối, bọn ta đã
quăng hắn qua mạn tàu cùng với đám rác rưởi.”

“Tình cờ lúc đó họ lại đang ở giữa biển.” Colin lè nhè. “Mặc dù vậy,

Pagan đã không để hắn phải chết đuối.”

“Cậu thật quá chu đáo với người khác nhỉ.” Caine lẩm bẩm với Nathan.

“Và còn có một gã loi choi khác nữa, một anh chàng khỏe mạnh, ngoan

ngoãn…”

Caine thở dài thườn thượt. Anh ngả người dựa vào lưng ghế, nhắm mắt

lại, và quyết định là mình sẽ phải chờ cho đến khi tất cả những câu chuyện
lố bịch về biệt danh này kết thúc. Colin dường như rất thích thú với cuộc
nói chuyện và cũng đã yêu cầu cần có thời gian. Lúc này em trai anh trông
hơi buồn ngủ … và quá sức xanh xao.

Khoảng hơn mười phút sau Harry vẫn tiếp tục với bài diễn văn của

mình. Khi ông cuối cùng cũng đã kết thúc, Nathan liền lên tiếng. “Jade
cũng có một biệt danh đặc biệt.”

“Ta sẽ nói chuyện đó.” Harry khẳng định. “Dù sao thì ta cũng là người

đã nghĩ ra cái tên đặc biệt đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.