THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 276

Jade quay lại đối mặt với anh. Cô đã quyết tâm sẽ trút giận thẳng vào

anh trước khi rời khỏi đó, nhưng khi cô bắt gặp vẻ mặt của anh, trái tim cô
như trôi tuột xuống dạ dày và cô không thể nhớ được bất cứ lời nào mà cô
đã muốn nói với anh. Anh trông vô cùng tức giận, quai hàm anh siết chặt
lại. Cô nhìn chằm chằm vào anh như bị thôi miên trong khi cố gắng lấy lại
sự can đảm của mình.

“Anh sẽ không bao giờ để em rời khỏi anh, Jade.” Anh nói. “Không bao

giờ. Em có nghe thấy không?”

Cô nghĩ rằng tất cả mọi người trong làng đều có thể nghe thấy giọng

anh, tai cô ù lên vì tiếng gầm đó. Cô phải vận dụng hết toàn bộ sức mạnh
của mình để có thể đứng đó đối mặt với Caine, và chậm rãi lắc đầu. “Anh
đã gọi em là một con điếm.” Cô khẽ nói.

Sự đau đớn trong giọng nói của cô như đâm xuyên qua người anh, làm

dịu đi phần nào cơn giận dữ trong anh. “Không, anh không hề gọi em là con
điếm.”

“Anh đã nghĩ như thế.” Cô cắt ngang. “Anh gần như đã hét lên điều đó

cho cả thế gian nghe thấy.”

“Anh không có.” Anh đáp lại. “Jade, chúng ta có những chuyện quan

trọng hơn cần phải thảo luận lúc này.”

Cô thở hắt ra. “Quan trọng hơn chuyện gọi em là một con điếm ư?’

Anh rời khỏi cánh cửa và dợm bước về phía cô. Ngay lập tức cô lùi lại.

“Đừng có đến gần em. Em không bao giờ muốn anh chạm vào em nữa.”

“Vậy thì em sẽ phải chịu đau khổ cùng cực trong suốt quãng đời còn lại,

Jade. Anh sẽ chạm vào em mọi nơi mọi lúc.”

“Anh không thực sự muốn em.” Cô hét lên. “Anh muốn người phụ nữ

yếu đuối, mong manh mà em đã đóng giả, Caine. Anh không biết con người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.