THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 275

“Tước gia, giờ không phải lúc để đùa cợt.” Viên quản gia quạt lại.

“Trông ta có giống như đang đùa cợt không, Sterns?”

Viên quản gia khoanh hai tay trước ngực. “Tiểu thư Jade không thiêu rụi

bất cứ thứ gì lúc này.” Ông nói. “Cô ấy đang bỏ đi.”

Lời tuyên bố đó nhận được sự phản ứng mà Sterns đang trông chờ. Ông

tránh ra khỏi đường đi của Ngài Hầu tước khi anh nhảy dựng lên, và gật
đầu với vẻ hài lòng khi anh gầm lên. “Quỷ tha ma bắt cô ta đi!”

Viên quản gia chờ cho đến khi chủ nhân của mình đã rời khỏi phòng, rồi

mới quay lại phía bác của Jade. “Bữa tối sẽ được dọn ra trong một giây
nữa.” Ông thông báo, đã hoàn toàn lấy lại giọng điệu kiêu căng của mình
như thường lệ.

* * *

Caine phóng lên từng hai bậc thang một, trái tim anh đập thình thịch. Ý

nghĩ cô rời khỏi anh thật sự không thể chấp nhận được. Lần đầu tiên trong
cuộc đời anh cảm thấy mình hoảng loạn, và anh không thích cảm giác đó
một chút nào.

Ngay khi xô tung cánh cửa phòng ngủ của cô, anh liền nhìn thấy cô

ngay. Sự hoảng loạn rút xuống như thủy triều. Anh sập cánh cửa đóng sầm
phía sau lưng và dựa người vào đó, rồi hít một hơi thật sâu để lấy lại bình
tĩnh. Jade đang giả vờ như anh không có ở đó. Cô đứng bên cạnh giường,
đang gấp một chiếc váy dài màu vàng. Túi hành lý của cô đang để mở và
gần như đã đầy lên tận miệng.

“Tốt hơn hết là em dừng việc đóng gói lại đi.” Anh nói, cảm thấy kinh

ngạc khi thấy giọng mình nghe có vẻ quá mạnh mẽ. “Em sẽ không đi đâu
cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.