THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 340

Đám thuộc hạ ngay lập tức rút ra ngoài hành lang. Jade ngồi xuống cạnh

bác mình, nắm lấy tay ông, rồi khẽ nói với ông cô sắp làm những gì. Cô
cũng kể với ông về hai tuần vừa rồi, mặc dù cố ý bỏ qua không đề cập đến
những cơn ác mộng của mình và sự thân mật của cô với Caine. Cả hai
chuyện đó sẽ chỉ làm Harry thêm phiền lòng mà thôi. Hơn nữa, ông cũng
không thể làm bất cứ điều gì với những chuyện đó lúc này. Không, ông
không thể xua đuổi những cơn ác mộng giúp cô, và ông cũng không thể làm
cô thôi không quan tâm đến Caine nữa.

Bác cô gầm gừ càu nhàu vài lần trong khi cô giải thích, nhưng cuối

cùng ông cũng đồng ý. Ông không nghi ngờ chút nào trong đầu rằng cô có
thể tự chăm sóc bản thân mình. Dù sao thì cô cũng là đệ tử của ông, và cô là
người giỏi giang nhất trong đám còn lại.

“Ta sẽ chờ con ở nhà.” Ông hứa, rồi kéo cô lại gần và hôn lên má cô rồi

nói. “Quan sát sau lưng mình, bé con. Bọn vô lại thích lén lút đâm sau lưng
người khác. Hãy nhớ McKindry.”

Cô gật đầu. Harry đang nhắc tới tên cướp biển đã đánh dấu trên lưng cô

bằng chiếc roi ngựa của hắn. Hắn ta là một kẻ vô lại và hắn đã lén đâm sau
lưng cô. Bác cô thích dùng ký ức đó như một bài học. “Con sẽ nhớ.” Cô
hứa.

* * *

Jade để lại bác mình kiểm kê lại đám tài sản của Caine và lên lầu để gói

ghém hành lý. Cô đi qua phòng Colin trên đường về phòng mình. Cánh cửa
đang đóng, nhưng cô có thể nghe thấy tiếng cười vang vọng của Ngài Công
tước rải rác với những tiếng nức nở thiếu chải truốt của vợ mình. Mẹ Colin
rõ ràng là đã bị choáng ngợp bởi những cảm xúc và có lẽ là đang khóc nức
nở trong vòng tay con trai mình. Sự an toàn của Colin giờ không còn là mối
lo lắng của cô nữa. Cô đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, cô tự nhủ. Giờ
mọi chuyện đã qua, đã kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.