THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 36

“Đầu óc tôi không đánh lừa tôi gì cả.” Cô kêu lên phản đối.

“Cô đang cảm thấy mơ hồ.”

“Tôi không mơ hồ.”

“Đừng có quát lên thế.” Caine ra lệnh. “Nếu cô nghĩ về những gì mà

tôi…” Anh đầu hàng khi cô cứ nhìn anh lắc đầu. “Lúc này cô quá rối trí để
có thể nói lý lẽ, chúng ta sẽ chờ cho đến khi nào cô thấy khá hơn.”

“Ngài ấy nói đúng đấy, cô gái.” Monk thì thào. “Nếu đúng là cô đã nhìn

thấy một nhà quý tộc bị ám sát thì thông tin hẳn đã phải lan đến khu vực
này của thành phố rồi. Những kẻ đã lập nên chiến công đó hẳn đã phải khoe
khoang khoác lác về sự tinh ranh của họ. Giờ hãy nghe theo Caine đi. Ngài
ấy biết điều gì là tốt nhất.”

“Nhưng nếu như anh tin tưởng rằng tôi chỉ tượng tượng ra chuyện tôi

đang gặp nguy hiểm, thì anh sẽ không cần phải bảo vệ tôi nữa, đúng
không?”

“Ồ, có đấy.” Anh trả lời. “Chỉ cho đến bây giờ tôi mới biết tôi sẽ phải

bảo vệ cô chống lại ai.” Trước khi cô kịp đưa ra một câu hỏi khác, anh đã
tiếp tục. “Dù thích hay không, cô vẫn là một mối đe doạ cho đến khi cô
phục hồi lại. Với lương tâm tử tế của tôi, tôi không thể để cô lại một mình.”
Nụ cười của anh thật dịu dàng khi anh thêm vào. “Tôi đoán là cô có thể
hiểu tôi đang bảo vệ cô trước chính cô, Jade. Giờ thì đưa túi hành lý cho tôi
nào. Tôi sẽ mang nó cho cô.”

Cô cố gắng nhấc túi hành lý lên trước khi Caine kịp với tới và kết quả là

một cuộc kéo co tranh giành, cuối cùng Caine thắng. “Cô có cái quái gì
trong này thế?” Anh hỏi. “Cái túi này còn nặng hơn chính bản thân cô.”

“Tất cả những gì tôi có.” Cô trả lời. “Nếu nó quá nặng đối với anh thì

tôi rất sẵn lòng mang nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.