THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 372

cô gái thân mến, rằng cô tỏ ra lo lắng đến dường nào. Tôi đã đọc những lá
thư mà cha cô đã giữ lại, nhưng trước khi tôi hỏi cô một số câu hỏi, tôi
muốn bày tỏ một cách rõ ràng tuyệt đối rằng tôi không hề bớt yêu mến cô
hơn vì những lỗi lầm mà cha cô đã phạm phải.”

Cô vẫn trông như một con thỏ bị dính bẫy, nhưng vẫn có thể rụt rè gật

đầu. “Cảm ơn Ngài Richards.” Cô trả lời bằng một giọng thì thầm. “Ngài
thật tốt bụng khi không kết tội tôi. Tôi đã lo lắng rằng Ngài có thể sẽ kết án
tôi.”

Mắt Caine đảo ngược lên trần nhà. Richards, một người đàn ông hiếm

khi thể hiện bất cứ thiện ý nào, lúc này đang nắm lấy tay Jade. Viên chỉ huy
trông như thể ông muốn kéo cô vào trong vòng tay và lên tiếng làm cho cô
khuây khỏa vậy.

Cô thực sự trông rất mong manh. Caine đột nhiên nhớ rằng chính bộ

dạng đó đã xuất hiện trên gương mặt cô khi cô chằm chằm nhìn vào anh
trong quán rượu tối hôm đó. Lúc đó trông cô cũng vô cùng yếu đuối.

Cô đang chơi trò gì thế nhỉ?

“Chúng tôi không ai kết án cô cả.” Lyon xen vào. Anh cũng chồm người

về trước và chống hai khuỷu tay lên đầu gối. “Cô đã có một khoảng thời
gian khó khăn vì chuyện đó rồi, Jade.”

“Đúng vậy.” Ngài Richards đồng ý.

Caine cố kiềm chế để không mỉm cười. Cả viên chỉ huy và người bạn

của anh đều đã bị ngã gục dưới bùa mê của Jade. Anh nghĩ rằng đáng lẽ
Lyon phải biết rõ hơn. Dù sao thì bạn anh cũng đã gặp Jade trước đó. Tuy
vậy, với bộ dạng của cô hiện thời, cộng với suy nghĩ trước đó của Lyon cho
rằng cô là một người vô cùng nhút nhát, rõ ràng là đã thuyết phục Lyon
rằng cô là người rất thật thà.

“Cô đã sẵn sàng để trả lời một vài câu hỏi chưa?” Richards hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.