THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 409

“Vậy thì có chuyện gì thế?” Ông gặng hỏi, rồi chắp hai tay sau lưng

trong khi cố gắng đoán lý do. “Con quan tâm đến thằng bé này, đúng
không.”

“Đúng vậy.”

“Vậy thì sao?” Ông giục.

“Con sợ, bác Harry à.”

Giọng cô chỉ là một tiếng thì thào yếu ớt. Harry nghe được nhưng ông

quá sửng sốt trước lời thú nhận của cô, ông không biết phải nói gì lúc này.
“Không phải thế chứ.” Ông lắp bắp.

“Đúng thế đấy.”

Ông lắc đầu. “Con chưa bao giờ sợ hãi điều gì trước đây.” Giọng ông

cộc lốc vì xúc động. Ông bước về phía giường, ngồi xuống bên cạnh cô
phía trên bó hoa và vụng về quàng tay quanh vai cô. “Giờ thì có gì khác đâu
chứ?”

Ồ, có đấy, cô muốn hét lên, trước đây con đã từng sợ hãi … rất nhiều

lần, rất nhiều hoàn cảnh rủi ro, cô không thể đếm được. Nhưng dĩ nhiên là
cô không thể nói với ông, bởi vì nếu cô nói thì ông sẽ nghĩ rằng ông đã thất
bại trong việc nuôi dạy cô. Thay vào đó cô nói. “Chuyện này khác, bởi vì
con sẽ phải từ bỏ công việc của mình.”

“Con biết đã đến lúc phải làm điều đó rồi, không phải là ta phải giải

nghệ và tất cả những thứ liên quan sao?” Ông phản bác. “Ta đã giấu không
cho bọn thủy thủ biết, bé con, nhưng đôi mắt của ta, đúng thế, ta sẽ không
còn nhìn được chuẩn xác như ta đã từng nhìn nữa. Bọn chúng sẽ bỏ lỡ nhiều
cơ hội khi phải đi theo một tên cướp biển mù lòa.”

“Vậy họ sẽ theo ai đây?” Cô hỏi.

“Nathan.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.