THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 440

Cô không hiểu vì sao, nhưng phát hiện ra cô được khuây khỏa trước câu

nói đầy mâu thuẫn của anh. Anh quá chắc chắn về bản thân, quá tự tin. Đó
là một nét tính cách mà cô không thể không thán phục.

Jade thở hắt ra. Cô đơn giản là quá mệt mỏi để có thể nghĩ về tương lai

lúc này. Cô giấu những tập hồ sơ đi, cởi quần áo và rồi ngã người ra
giường. Cô nghĩ rất có thể cô sẽ lại gặp một cơn ác mộng kinh hoàng, rồi
nhận ra rằng cô không còn khiếp sợ nó nhiều như trước đây nữa.

Cô ngủ thiếp đi trong lúc ôm ấp lời hứa mà Caine đã trao cho cô. Cô sẽ

không bao giờ phải đến gần đại dương một lần nữa.

* * *

Caine không lên giường cho đến tận sau bảy giờ sáng hôm sau. Jade mở

mắt ra vừa đủ lâu để nhìn thấy anh lật chăn ra và duỗi người nằm xuống bên
cạnh cô. Anh kéo cô sát vào người anh, cánh tay anh ôm chặt trên eo cô, và
rồi anh ngáy khò khò như một tên say rượu trước khi cô kịp nằm ngay ngắn
lại.

Cô xuống dưới nhà vào lúc gần trưa, tự giới thiệu mình với đám người

hầu của Caine ở London, và rồi đi vào phòng ăn để ăn sáng.

Caine đột nhiên xuất hiện trên ngưỡng cửa, mặc mỗi một chiếc quần

chẽn sáng màu. Anh trông có vẻ kiệt sức, cả giận dữ nữa, và khi anh ngoắc
tay về phía cô thì cô quyết định là không cãi lại anh.

“Lại đây, Jade.”

“Anh đã thức dậy nhầm bên giường ư, Caine?” Cô hỏi khi bước đến và

đối diện với anh. “Hay anh luôn cáu kỉnh như thế này khi anh tỉnh dậy vào
mỗi sáng?”

“Anh nghĩ là em đã bỏ đi rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.