THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 447

“Vâng, em tin anh.”

“Và em thấy nhẹ nhõm, đúng không?”

Cô không trả lời anh một lúc lâu sau. Sự thật cũng không hề tiến đến

một cách chậm chạp. Nó tống thẳng vào cô như một luồng ánh sáng ấm áp,
lấp đầy trái tim cô và trí óc phi lý của cô cùng một lúc. Anh sẽ không bao
giờ rời bỏ cô … và cô sẽ không bao giờ có thể rời bỏ anh. Những cảm giác
trẻ con dễ bị tổn thương giấu kín bên trong cô trong nhiều năm cô độc lúc
này đã như biến mất.

“Em yêu, em thấy nhẹ nhõm, đúng không?”

“Em tin anh bằng cả trái tim mình.” Cô thì thầm.

“Giờ em không còn cảm thấy hoảng loạn nữa ư?”

Cô lắc đầu. “Caine, em muốn nói …”

“Anh đã xua nỗi hoảng loạn đó đi xa, đúng không?”

Bởi vì anh trông vô cùng hài lòng với bản thân mình nên cô không

muốn làm giảm đi sự thỏa mãn ngạo mạn đó. Một người đàn ông phải có
một lòng kiêu hãnh nguyên vẹn, cô nhớ lại. “Anh đã làm em sắp xếp lại tất
cả những chuyện này trong đầu.” Cô khẽ nói. “Và đúng thế, anh đã xua nỗi
hoảng loạn của em đi xa. Cảm ơn anh, Caine.”

Họ trao cho nhau một nụ hôn dài vô cùng ngọt ngào. Jade vẫn còn đang

run rẩy khi Caine ngẩng đầu lên. Anh nghĩ rằng chính nụ hôn của anh dành
cho cô đã gây ra phản ứng đó.

“Em có muốn quay trở lại trên lầu không, tình yêu của anh?” Anh hỏi.

Cô gật đầu. “Sau khi anh cho em ăn đã, Caine. Em sắp chết vì đói rồi.”

Anh liền nắm lấy tay cô và dẫn cô về phía phòng ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.