THIÊN THẦN HỘ MỆNH - Trang 463

nào của bà ấy vì em? Anh biết không, giờ khi em suy nghĩ lại chuyện này,
em nhận ra là em không thích nghe anh nói dối chút nào cả. Sao nào?” Cô
gặng hỏi khi cần phải dừng lại một chút để thở. “Anh sẽ phải nói gì để biện
hộ cho mình đây?”

“Lời nói dối đó là cần thiết.” Caine lên tiếng.

Cô không để cho anh nói thêm lời nào. “Không có lời nói dối nào là cần

thiết cả.” Cô trích dẫn lại từ trong trí nhớ của mình. “Anh đã nói với em
điều đó nhiều ngày trước, nhớ không?”

“Em yêu, em thực sự bực mình vì anh đã nói dối ư?” Anh hỏi, trông có

vẻ kinh ngạc.

“Em gần như chắc chắn là bực mình.” Cô đáp trả. “Em đã dần dần tin

vào sự trung thực của anh, Caine. Nhưng nếu như anh bảo em rằng lời nói
dối đó thực sự là cần thiết, thì em phải giả thiết rằng anh có một kế hoạch.
Có phải anh nghĩ rằng Quý bà Briars sẽ đề cập đến cái rương tưởng tượng
này với ai đó không? Có phải thế không?”

Cô nghĩ rằng cô đã nghĩ thông suốt chuyện này. “Không.” Anh trả lời,

mỉm cười trước vẻ mặt cau có mà lời phủ nhận của anh đã gây ra.

“Không ư? Vậy thì anh nên cảm thấy hổ thẹn cho chính mình vì đã nói

dối người đàn bà già nua đó.”

“Nếu em để anh giải thích…”

Cô khoanh hai tay trước ngực. “Tốt hơn hết là lý do này nên hợp lý,

thưa quý Ngài, nếu không em có thể sẽ quấy rầy anh đến phát điên lên đấy.”

Anh nghĩ rằng lúc này giọng cô nghe như bác Harry của cô vậy. Tất

nhiên là cô đã quát tháo ầm ĩ đủ để cho anh rút ra kết luận đó. Anh bật cười
và kéo cô vợ có vẻ mặt cau có của mình vào trong vòng tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.