THIÊN THẦN NỔI LOẠN - Trang 131

Cơ đốc, hãy suy tư cho ra người có đạo. Một người có đạo không để cho bị

cám dỗ vì những ngoại hình hư ảo. Lòng tin bảo vệ y khỏi những cám dỗ của

trò huyễn hoặc; y để mặc sự khờ khạo cả tin cho những kẻ tự do tư tưởng!

Không có chuyện tào lao gì mà người ta không bắt y nuốt trôi. Nhưng người

có đạo Cơ đốc mang một võ khí nó xua tan mọi ảo giác ma quỷ: đó là dấu

thánh giá. Con hãy yên tâm, Maurice, con chưa mất thiên thần hộ mệnh của

con đâu. Vị thần đó vẫn trông nom con đấy. Chính phần con là phải đừng làm

cho nhiệm vụ đó khó khăn quá và nặng nhọc quá đối với vị thần đó. Chào

Maurice, thời tiết sắp chuyển rồi, vì ta cảm thấy ngón chân đau nhức dữ dội.

Và ông linh mục Patouille rời chân đi, quyển kinh tụng cắp nách, vừa

khập khiễng với một vẻ đạo mạo nó làm cho người ta đoán trước ông ta sẽ là

một Giám mục.

Cũng ngày hôm đó, tựa khuỷu tay vào lan can chạy dọc theo đường biên

của cầu thang lên đồi, Arcade và Zita ngắm nhìn những làn khói và sương mù

đương bốc lên trên cái thành phố mênh mông.

- Trí óc có thể nào quan niệm được, - Arcade nói, tất cả những đau khổ

và đau đớn mà một thành phố lớn chứa đựng không? Tôi nghĩ rằng nếu có

một con người nào tự hình dung được cái đó, thì sự khủng khiếp của ảo ảnh

sẽ lớn đến nỗi anh ta phải ngã gục như bị sét đánh.

- Ấy thế mà, - Zita đáp, tất cả mọi sinh vật sống trong cái địa ngục ấy vẫn

yêu sự sống, thật là một điều huyền bí lớn!

- Chừng nào còn tồn tại thì còn khổ sở, thế mà họ kinh khiếp cái nỗi thôi

không tồn tại nữa; họ không tìm trong sự biến thành hư không

*

một niềm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.