THIẾT CỐC MÔN - Trang 399

hóa thành mây khói, không ngờ nhị huynh lại ghi chặt trong lòng.
Đôi mắt iều hâu của cụ già trợn ngược, lạnh lùng nói :
- Thái Sử Ngọc huynh nói sao dễ nghe thật! Hừ! Anh lão bị huynh đánh bại
một chiêu, khiến cho ba mươi năm nay cắm đầu trong thâm cốc không ló
mặt giang hồ, món nợ này nếu không thanh toán xon, sợ khi chết không
yên dạ được.
Phải hiểu, hai cụ già này ba mươi năm trước từng làm Minh chủ của hắc
đạo, xưng bá giang hồ, không ngờ gặp Thái Sử Ngọc đấu cho một rtận
thảm bại. Họ xấu hở không iám xuất hiện giang hồ nữa. Quyết dày công
khổ luyện ba mươi năm trời, hôm nay đến đây quyết trà thù cho được, nào
dễ gì chịu nghe lời giải thích của đối phương? Văn Đồng trông thấy sắc mặt
họ cứ hầm hầm háo chiến, liền đứng bên xen lời, nói :
- Nếu các vị quyết đế đây để rửa nhục, tại hạ nguyện thay mặt Thái Sử
Ngọc lão tiền bối để hầu hai vị vậy!
Thần Sơn Bằng Phong Thanh nét mặt ngạo nghễ nhìn Văn Đồng, đoạn
buông giọng khinh khi nói :
- Nhãi con! Ngươi đâu có xứng động thủ với lão phu!
Văn Đồng khẽ mỉm cười :
- Nếu nhị vị luận về tuổi tác, tại hạ hẳn kém xa, nhưng nói về võ công thì
phải xem sư môn của kẻ ấy, đồng thời bản lĩnh của hõ thế nào? Xứng hay
không xứng? Cứ dùng miệng nói đâu ăn nhằm gì, cần phải ra tay mới biết
được chứ?
Phong Thanh nghe nói, ngặc nhiên, không dè thằng nhỏ tuổi chưa đầy hai
mươi mà lời lẽ cứng cỏi vậy, nên hừ một iếng lạnh lùng,cất giọng hỏi :
- Nhãi con! Sư phụ của ngươi là ai?
Văn Đồng bình tĩnh đáp :
- Tại hạ muốn bảo tồn uy danh cho sư môn, nên trươc khi chưa phân thắng
bại xin miễn đáp vậy!
Phong Thanh giận dữ quát lớn :
- Nhãi con! Quả ngươi muốn chết?
Tiếng quát vừa dứt, ông địng vung chưởng lên đánh lão nhị, Phong Thị đột
nhiên bước lên cản lại, quay sang Văn Đồng cười nham hiểm nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.