khi họ trao cho nhau những nụ hôn kinh khủng, họ càng bị giày vò bởi
những ảo giác đáng khiếp sợ mà thôi, họ tưởng tượng kẻ chết trôi đang kéo
chân họ và hung hãn lay động chiếc giường.
Họ rời ra trong chốc lát. Họ cảm thấy sự ghê tởm, sự phản kháng quyết liệt
không sao cưỡng được. rồi họ không muốn thua cuộc, họ lại ghì chặt lấy
nhau rồi lại buộc phải buông nhau ra, như thể những mũi kim nung đỏ
châm vào tay chân. đã nhiều lần, họ cố chiến thắng sự ghê tởm, cố quên đi
tất cả trong mệt mỏi, trong rã rời cân não. Và mỗi lần như thế những sợi
thần kinh bức xúc va căng thẳng làm cho họ điên tiết lên đến độ có thể chết
đi được vì kích động nếu họ vẫn trong vòng tay của nhau. Cuộc chiến đấu
chống lại cơ thể của mình đẩy họ lên đến mức rồ dại, họ ương ngạnh, họ
muốn chiến thắng nó. Cuối cùng một cơn sốt kịch liệt hơn đã làm họ kiệt
sức, họ chịu đựng cơn chấn động mãnh liệt chưa từng nghe thấy và tưởng
như tai hoạ sắp đổ xuống.
Mỗi người lăn trở lại một mép giường, nóng sốt và bầm giập. Họ bật lên
thổn thức.
Và trong tiếng nức nở của mình, tưởng như họ nghe thấy tiếng cười đắc
thắng của người chết trôi, gã lại chuồi vào trong chăn với những tiếng cười
khẩy. Họ không thể đuổi gã ra khỏi giường, họ đã thua cuộc. Camille lặng
lẽ nằm giữa họ, trong khi Laurent than khóc về sự bất lực của hắn còn
Thérèse thì run sợ là xác chết nổi hứng lợi dụng thắng lợi để đến phiên nó
siết chặt nàng trong vòng tay thối rữa của nó với uy thế làm chồng chính
đáng. Họ đã thử đến phương cách cuối cùng. Trước thất bại này, họ hiểu
rằng từ nay họ không dám trao cho nhau dù một nụ hôn nhỏ nhặt nhất. Cơn
kích động của tình yêu điên rồ mà họ cố thực hiện hòng giết chết những nỗi
sợ hãi vừa nhấn chìm họ sâu hơn trong nỗi kinh hoàng. Trong khi cảm thấy
mùi lạnh lẽo của xác chết mà giờ đây hắn đã chia cách họ mãi mãi, họ trút
những giọt nước mắt sầu thảm, lo âu tự hỏi rồi mình sẽ ra sao.