THIẾU PHỤ ĐAM MÊ - Trang 16

Chính thiếu nữ dường như cũng lạnh lùng và dửng dưng. Đôi lúc nàng mở
to đôi mắt hướng về Camille, dừng lại và lặng nhìn gã trong vài phút với sự
chăm chú cực kỳ bình thản. Chỉ có đôi môi khi ấy mấp máy khó nhận ra.
Người ta không thể đọc được gì cả trên khuôn mặt khép kín mà ý chí khôn
nguôi luôn giữ được vẻ dịu dàng và chăm chút. Khi mọi người đề cập đến
đám cưới, Thérèse trở nên nghiêm trọng, chỉ gật đầu tán thành những gì bà
Raquin nói ra. Còn Camille thì ngủ thiếp đi.

Buổi chiều ngày hè, hai người trẻ tuổi trốn ra bờ sông. Camille bực bội vì
sự chăm sóc không ngừng của bà mẹ, gã phản ứng lại, gã muốn chạy nhảy,
muốn thoát khỏi những mơn trớn khiến gã buồn nôn. Thế là gã lôi kéo
Thérèse, khiêu khích cô đánh vật, lăn mình trên cỏ. Một hôm, gã đẩy cô em
họ té nhào, thiếu nữ chồm dậy với sự hoang dại của một con thú, và khuôn
mặt nóng bừng, đôi mắt đỏ ngầu, nàng xông vào gã, đôi tay giơ cao.
Camille chuồi người trên đất. Gã đã sợ.
Năm tháng trôi qua. Ngày đám cưới đã định rồi cũng đến. Bà Raquin kéo
Thérèse ra chỗ riêng, bảo cho nàng biết về người cha và người mẹ của nàng
,kể lại câu chuyện về sự ra đời của nàng. Thiếu nữ lắng nghe người cô, rồi
ôm hôn bà mà không thốt lên lời nào cả.

Buổi tối, thay vì vào phòng mình ở bên trái cầu thang, Thérèse bước vào
phòng người anh họ, phía bên phải. Đó là tất cả sự thay đổi đã xảy ra trong
đời nàng vào cái ngày hôm đó. và hôm sau, khi đôi vợ chồng mới cưới
bước xuống, Camille vẫn với vẻ bạc nhược bệnh hoạn, dáng bình thản ích
kỷ cực kỳ của gã, còn Thérèse thì vẫn luôn là sự dửng dưng kín đáo, khuôn
mặt chịu đựng với sự trầm tĩnh đáng kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.