THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 10

Họ nghiền ngẫm lời anh. Con tàu vẫn lắc lư lao về phía trước. Có thể đám

quản lý cho rằng chuyển động sẽ ngăn được bạo động. Người trên các toa
tàu đã yên. Lale nhắm mắt lại.

Lale đã trở về nhà cha mẹ ở Krompachy, Slovakia, sau khi có tin người Do
Thái ở các thị trấn nhỏ sẽ bị tập trung lại và chuyển đến làm việc cho quân
Đức. Anh biết người Do Thái không được làm việc nữa và tài sản kinh
doanh của họ đã bị tịch thu hết. Gần bốn tuần qua anh chỉ quanh quẩn trong
nhà giúp cha và anh trai sửa đồ, đóng giường mới cho mấy đứa cháu trai đã
lớn không còn nằm vừa trong cũi nữa. Em gái anh là người duy nhất trong
nhà có thể kiếm được tiền nhờ may vá. Em phải bí mật đi làm trước bình
minh và về khi trời đã tối. Bà chủ của em phải đánh liều giữ chân cô thợ giỏi
nhất của mình.

Một tối nọ em gái anh về nhà mang theo một tấm áp phích bà chủ bảo em

treo lên cửa kính ở cửa hàng. Tờ áp phích thông báo mỗi gia đình Do Thái
phải nộp một đứa con từ mười tám tuổi trở lên để đi làm việc cho chính phủ
Đức. Những lời xì xào, đồn đại về chuyện từng xảy ra ở các thị trấn khác
cuối cùng cũng đến được Krompachy. Có vẻ như chính phủ Slovakia đã
đồng thuận với Hitler, trao cho hắn bất kỳ thứ gì hắn muốn. Tấm áp phích
cũng cảnh báo bằng chữ in đậm, rằng nếu gia đình Do Thái nào có con ở độ
tuổi đó mà không giao nộp thì cả nhà sẽ bị đưa tới trại tập trung. Max, anh
trai Lale, bảo ngay rằng anh sẽ đi, nhưng Lale không nghe theo. Max còn vợ
và hai con nhỏ. Gia đình cần anh.

Lale trình diện tại văn phòng chính quyền địa phương ở Krompachy và

tình nguyện được chuyển đi. Mấy viên chức giải quyết vụ này vốn là bạn
anh – họ học cùng và biết về gia cảnh nhau. Họ bảo Lale đi Praha gặp các
nhà chức trách liên quan rồi đợi hướng dẫn tiếp theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.