THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 12

Đám đàn ông lê bước về phía tòa nhà gạch hồng bẩn thỉu với những

khung cửa kính lớn lù lù phía trước. Cây cối mọc dọc lối vào, chi chít chồi
non mùa xuân. Khi đi qua cánh cổng sắt mở rộng, Lale nhìn lên dòng chữ
tiếng Đức gò bằng kim loại:

ARBEIT MACHT FREI

Lao động mang lại tự do.

Anh không biết mình đang ở đâu, hay sẽ làm công việc gì, nhưng anh cảm

thấy cái ý tưởng rằng công việc ấy sẽ mang lại tự do cho anh quả là một trò
đùa chướng tai gai mắt.

Quân SS, súng trường, chó săn, tư trang bị lấy mất – trước đây anh không

thể tưởng tượng nổi chuyện này.

“Chúng ta đang ở đâu?”
Lale quay qua nhìn Aron đứng bên cạnh.
“Ở cuối hàng chứ còn đâu nữa.”
Aron xị mặt xuống.
“Cứ làm theo lời họ thì sẽ ổn thôi.” Lale biết câu anh vừa nói không mấy

thuyết phục. Anh thoáng mỉm cười với Aron và cũng được đáp lại tương tự.
Lale tự nhủ phải làm theo lời khuyên của chính mình: Bảo gì làm nấy. Và
luôn luôn quan sát.

Khi đã vào trong trại, mọi người bị lùa lại xếp thành những hàng thẳng. Ở

đầu hàng của Lale là một bạn tù mặt bầm giập, ngồi sau một cái bàn nhỏ.
Anh ta mặc áo khoác và quần dài sọc xanh dương trắng, trên ngực đeo một
hình tam giác màu xanh lá cây. Một sĩ quan SS đứng đằng sau anh ta, lăm
lăm súng trường.

Mây vần vũ. Tiếng sấm ì ầm xa xa. Mọi người chờ đợi.
Một sĩ quan cấp cao có đội lính hộ tống đi đến trước mặt cả nhóm. Ông ta

có quai hàm vuông, môi mỏng, đôi mắt khuất dưới đôi hàng lông mày đen
rậm rạp. Bộ đồng phục ông ta mặc có vẻ giản dị hơn của những người hộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.