THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 119

Họ được đưa đến một cánh cửa bằng thép lớn. Một lính canh đứng trước

cửa.

“Không sao đâu, hơi ngạt tan hết rồi. Chúng tao phải bỏ chúng vào lò

thiêu nhưng chỉ khi nào mày nhận diện được đúng số thì mới làm được.”

Tên lính mở cửa ra cho Lale và Baretski. Cố rướn mình đứng thẳng hết

cỡ, Lale nhìn vào mắt Baretski và khoát tay từ trái qua phải.

“Anh đi trước.”
Baretski phá lên cười và vỗ vào lưng Lale, “Không, mày đi trước đi.”
“Không, anh đi trước đi.” Lale nhắc lại.
“Tao kiên quyết đấy, Thợ Xăm.”
Tên SS mở rộng cửa và họ bước vào căn phòng y như cái hang lớn. Xác

người, hàng trăm xác người lõa lồ, chất đầy phòng. Xác chất đống lên nhau,
chân tay biến dạng. Những đôi mắt chết trợn tròng. Đàn ông, trẻ có già có,
con nít ở dưới cùng. Máu, bãi nôn, nước tiểu và phân. Mùi xác chết tràn
ngập không gian. Lale cố nín thở. Phổi anh nóng như thiêu như đốt. Hai
chân anh như sắp khuỵu xuống. Đằng sau anh, Baretski chửi thề, “Cứt thật.”

Cái từ đó, tuôn ra từ một con người tàn bạo, chỉ càng đào sâu thêm cái

giếng sâu vô nhân đạo mà Lale đang chết chìm bên trong.

“Đằng này,” một sĩ quan chỉ và họ đi theo hắn tới một bên phòng để hai

xác đàn ông cạnh nhau. Tên sĩ quan bắt đầu nói chuyện với Baretski. Ít nhất
cũng có một lần không cất nổi nên lời, Baretski ra dấu rằng Lale có thể hiểu
tiếng Đức.

“Cả hai đều có cùng mã số. Sao thế được nhỉ?” hắn hỏi.
Lale chỉ biết lắc đầu, nhún vai. Thế quái nào mà tao biết được chứ?
“Nhìn chúng đi. Số nào đúng?” viên sĩ quan cáu kỉnh hỏi.
Lale cúi xuống cầm lấy một trong hai cánh tay. Anh thầm tạ ơn trời đất vì

đã có lý do để quỳ xuống và hy vọng làm thế sẽ giúp anh giữ thăng bằng.
Anh nhìn kỹ các con số xăm trên cánh tay anh cầm.

“Số kia xem nào?” anh hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.