THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 125

CHƯƠNG 16

THÁNG 3 NĂM 1944

T

iếng gõ cửa đánh thức Lale khỏi giấc ngủ sâu. Anh rón rén mở cửa, lờ mờ

đoán là một cậu bé Digan nào đấy. Nhưng hai chàng trai đang đứng ở
ngưỡng cửa, liếc nhìn dáo dác, rõ ràng đang hoảng sợ.

“Các cậu muốn gì?” Lale hỏi.
“Anh có phải Thợ Xăm không?” một người hỏi bằng tiếng Ba Lan.
“Còn tùy xem ai đang hỏi.”
“Chúng tôi cần Thợ Xăm. Chúng tôi nghe nói anh ấy ở đây,” chàng thanh

niên kia bảo.

“Vào đây đi kẻo các cậu làm mấy đứa nhỏ thức giấc mất.”
Lale đóng cửa lại khi hai chàng thanh niên đã vào và ra hiệu cho họ ngồi

xuống giường. Hai người đều cao gầy, một cậu lấm tấm tàn nhang.

“Tôi hỏi lại, các cậu muốn gì?”
“Chúng tôi có một người bạn…” người mặt tàn nhang ấp úng.
“Ai mà chẳng có bạn?” Lale ngắt lời.
“Bạn chúng tôi gặp rắc rối…”
“Chúng ta ai chẳng thế?”
Hai chàng thanh niên nhìn nhau, cố gắng nghĩ xem có nên tiếp tục nói

không.

“Tôi xin lỗi. Cứ nói tiếp đi.”
“Cậu ấy bị bắt, và chúng tôi sợ họ sẽ giết cậu ấy mất.”
“Vì sao bắt cậu ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.