THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 141

CHƯƠNG 19

A

nh mất hết đức tin rồi sao?” Gita hỏi, khi cô tựa lưng vào ngực Lale ở

chốn riêng tư của họ sau tòa nhà hành chính. Cô chọn thời điểm này để hỏi
bởi cô muốn nghe câu trả lời của anh, chứ không phải thấy nó.

“Sao em lại hỏi thế?” anh hỏi, chải tay lên phía sau đầu cô.
“Bởi vì em nghĩ thế,” cô nói, “và điều đó khiến em buồn lắm.”
“Vậy rõ ràng là em chưa mất đức tin?”
“Em hỏi anh trước mà.”
“Ừ, anh nghĩ thế.”
“Từ khi nào?”
“Từ cái đêm đầu tiên anh đến đây. Anh đã kể em nghe chuyện gì đã xảy

ra, anh đã thấy những gì. Anh không biết sao lại có bất kỳ đấng tối cao nhân
từ nào có thể để chuyện đó xảy ra. Và từ sau đêm đó, không gì có thể thay
đổi suy nghĩ của anh. Ngược lại là đằng khác.”

“Anh phải tin tưởng vào cái gì đó chứ.”
“Có chứ. Anh tin vào em và anh, tin rằng chúng mình sẽ ra khỏi nơi này

và cùng nhau xây dựng một cuộc đời mà chúng ta có thể…”

“Em biết rồi, bất cứ khi nào và bất kỳ nơi đâu chúng ta muốn.” Cô thở

dài. “Ôi, Lale, giá mà được thế.”

Lale quay người cô lại để đối mặt với anh.
“Anh sẽ không để người ta định danh anh là người Do Thái,” anh nói.

“Anh sẽ không chối bỏ nó, nhưng trước nhất anh là một con người, một
người đàn ông yêu em.”

“Và nếu em muốn giữ đức tin của mình thì sao? Nếu nó vẫn quan trọng

với em thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.