THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 145

“Thế ra anh là lính canh à?”
“Không chỉ là lính canh thôi đâu, anh bạn,” giọng Jakub u ám. “Ngồi

xuống ăn đi rồi để tôi kể cho nghe tôi làm gì ở đây và cậu sẽ gặp chuyện gì.”

Lale lo lắng ngồi xuống nhìn đồ ăn Jakub đưa cho. Một thứ nước xuýt

lõng bõng bẩn thỉu chỉ có một miếng khoai tây. Vài giây trước anh còn đói
ngấu nghiến mà giờ đã chẳng còn muốn ăn gì.

“Tôi chưa bao giờ quên lòng tốt của cậu,” Jakub bảo. “Tối hôm đến đây,

tôi vẫn đinh ninh mình hẳn sẽ chết đói, nhưng rồi lại được cậu cho ăn.”

“Ờ, anh cần ăn nhiều hơn phần lớn người khác.”
“Tôi nghe kể cậu buôn lậu thức ăn. Thật thế không?”
“Đó là lý do tôi ở đây đấy. Tù nhân làm việc ở tòa nhà Canada lén lấy

tiền và đá quý đưa cho tôi rồi tôi đổi chúng cho dân làng lấy thức ăn và
thuốc để phân phát cho mọi người. Tôi đoán ai đó bị bỏ sót nên đã tố giác
tôi.”

“Cậu có biết là ai không?”
“Anh biết không?”
“Không, đó không phải việc của tôi. Việc của tôi là moi cho được mấy cái

tên từ cậu – tên của tù nhân nào có thể đang lên kế hoạch bỏ trốn hay chống
đối, và dĩ nhiên là tên của những tù nhân đã lấy tiền và trang sức cho cậu.”

Lale quay đi. Sự tàn ác của những điều Jakub nói đến bắt đầu lộ ra.
“Cũng như cậu, Thợ Xăm, tôi làm việc phải làm, để sống sót.”
Lale gật đầu.
“Tôi sẽ đánh đập cậu cho tới khi nào cậu khai ra mấy cái tên. Tôi là kẻ

giết người, Lale ạ.”

Lale lắc đầu, lẩm bẩm tất cả những từ chửi thề mà anh biết.
“Tôi có lựa chọn nào đâu.”
Những cảm xúc lẫn lộn xâm chiếm Lale. Tên của những người tù đã chết

lướt qua trí óc anh. Anh có thể đưa cho Jakub những cái tên đó chăng?
Không đâu. Cuối cùng chúng sẽ phát hiện ra, và mình lại phải quay lại đây
thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.